Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-09-01 14:25:57
Lượt xem: 179
Gió thu thôn Điềm Thủy dần dần lạnh, có thể tháo màn xuống rồi. Hôm đó Tạ Tam được nghỉ dẫn Trình Dao Dao ra sông giặt màn. Trình Dao Dao ôm màn, Tạ Tam cầm ghế đi đến bờ sông, trên bờ sông đã có rất nhiều giặt màn.
Thấy Trình Dao Dao và Tạ Tam cùng đến, mấy người phụ nữ thích đùa giỡn nói: “A, thanh niên trí thức Trình và Tạ Tam cùng nhau đến à? Lại đây, tôi nhường chỗ này cho cô!”
Trình Dao Dao thoải mái chào hỏi mấy người, nhưng không đi qua, tìm một chỗ xa hơn. Màn mùa hè tích đầy bụi ngâm trong nước sông đen sì, đổ xà phòng vào ngâm ở đấy.
Tạ Tam xắn ống quần lên lội xuống nước, đặt cái ghế dài ở trong sông, giữ ổn định: “Nước không lạnh.”
Hôm nay trời đẹp, nước sông ấm áp. Lúc này Trình Dao Dao mới xắn ống quần lên, giẫm bàn chân trắng bóc vào nước, đá cuội dưới đáy nước trơn trượt chọc vào chân hơi ngứa. Trình Dao Dao cười hì hì bước lên ghế, bắt đầu dùng hai chân giẫm màn.
Dòng nước tràn qua ghế, nước bẩn trên trong màn bị giẫm chảy ra, nước sông cuốn trôi nước bẩn lộ ra màn trắng như tuyết. Tạ Tam đứng cạnh người cô, hai tay mở ra che chở.
Ở bờ bên kia không xa, mấy người phụ nữ đẩy nhau nhìn hai người: “Này, cô nhìn Tạ Tam im lặng đứng kia đi, rất thương người nhé!”
“Cũng đúng. Đợt này công việc vừa nhiều vừa mệt, nhưng thanh niên trí thức Trình không đi làm ngày nào cả. Nghe mấy thanh niên trí thức kia nói Tạ Tam làm việc giúp cô ấy.”
“Ha ha, tên đàn ông thối nhà tôi ý, lúc tôi ở cữ cũng không chăm sóc tôi như thế!”
“Cô gái xinh đẹp như vậy, tôi là đàn ông tôi cũng thương!” Mấy người phụ nữ cười toe toét, giọng nói trêu chọc không thể hết vị chua.
Đàn ông giúp vợ làm phần công phân ở trong thôn có rất ít, đừng nói đến việc thanh niên trí thức Trình còn chưa kết hôn với hắn.
Bây giờ Tạ Tam lái máy kéo, rồi phụ trách việc sửa chữa kho thóc, cuộc sống ngày càng tốt hơn. Bà mối trong thôn bỗng nhiên nhìn chằm chằm Nhạc Mây nổi tiếng này. Nhưng vừa bước vào cửa còn chưa kịp nói rõ ràng tình hình nhà gái đã bị khách khí mời về.
Mọi người ở trong thôn hiểu rõ, Trình Dao Dao sớm muộn cũng về thành phố, đầu óc Tạ Tam mê muội, làm không công cho người ta! Nhưng Tạ Tam vui lòng mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-395.html.]
Người trong thôn thường thấy Trình Dao Dao cầm rổ nhỏ mang cơm cho Tạ Tam, hoặc Trình Dao Dao ngồi trên máy kéo của Tạ Tam vui vẻ đi vào huyện.
Nhắc tới dư luận trong thôn cũng kỳ quái, cô càng sợ người khác nói, tin đồn càng truyền đi nghiêm trọng hơn. Trình Dao Dao và Tạ Tam thoải mái hào phóng không che giấu, người trong thôn ngược lại không nói xấu gì cả.
Trình Dao Dao là thanh niên trí thức tới từ thành phố, dù sao vẫn tạo cảm giác xa cách với mọi người, người nhiều chuyện nhất trong thôn cũng không dám lắm miệng trước mặt cô. Hơn nữa nhiều ánh mặt nhìn như vậy, không tìm ra lỗi sai của người ta, cô còn có thể ngăn cản không cho người ta đi đưa cơm?
Màn nhanh chóng giặt sạch, Trình Dao Dao còn giẫm lên không chịu xuống. Tạ Tam nói: “Em Dao Dao, xuống đi. Đứng lâu sẽ choáng đầu.”
Trình Dao Dao cười hì hì dùng mũi chân hất nước lên người Tạ Tam: “Chơi vui lắm, anh có muốn đứng lên không?”
Tạ Tam bất đắc dĩ cười cười, đang muốn mở miệng, trên bờ có một người đi tới: “Anh Tạ Tam.”
Nghe thấy giọng nói oán hận này, Tạ Tam thầm cảm thấy không ổn. Quả nhiên, Trình Dao Dao xù lông lên, trừng mắt nhìn người mới đến.
Người mới đến là Lâm Lộ Lộ. Hôm nay cô được nghỉ, ôm chậu đựng màn giặt sạch đứng trên bờ nhìn Tạ Tam: “Anh Tạ Tam, em… em có chuyện muốn nói với anh.”
Tạ Tam nhìn Trình Dao Dao, hỏi: “Chuyện gì?”
Lâm Lộ Lộ nói: “Có thể qua đây nói không?”
Trình Dao Dao cong môi lên, muốn cười ra tiếng: “Hai người có bí mật nhỏ gì không thể nói trước mặt tôi?”
Lâm Lộ Lộ tức giận nói: “Tôi đang nói chuyện với anh Tạ Tam, liên quan gì đến cô?”
Trình Dao Dao nhảy dựng lên muốn cãi nhau với cô, chân trơn trượt ngã về đằng sau.
“Dao Dao cẩn thận!”