Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 499
Cập nhật lúc: 2024-09-02 11:09:28
Lượt xem: 110
Lúc Tạ Tam ném túi vàng lên bàn, Hoàng Lục cảm thấy Tạ Tam giống như thần tiên xuống trần, những người khác cũng chấn động. Đây là vàng đó! Cứ tưởng khoản tiền đã mất, ai ngờ Tạ Tam còn trả lại túi vàng này?
Hoàng Lục kích động khóc nức nở, Đổng Đại Quân lập tức lấy 3 thỏi vàng tặng Tạ Tam, còn muốn nhận hắn làm anh em, muốn hợp tác với hắn làm một đơn hàng lớn! Ông còn thề chờ người tố cáo Tạ Tam ra tù sẽ chặt hai ngón tay của hắn để xin lỗi Tạ Tam!
Tạ Tam từ chối, hắn chỉ lấy mấy hạt dưa vàng, xem như nể mặt mũi của Đổng Đại Quân. Nghĩ đến hành động vụng trộm giẫm vàng hôm qua của Trình Dao Dao, có lẽ cô ấy sẽ thích.
“Không phải đầu cơ trục lợi. Em không cần thì anh ném đi.”
Những hạt dưa vàng được đúc như thật, sáng lấp lánh, vừa nhìn liền cảm thấy vui sướng.
“Không cần thì phí!” Trình Dao Dao lấy ví nhỏ ra đựng hạt dưa vàng vào, lại có thêm một ít tiền riêng rồi.
Ngón tay nhỏ nhắn của cô sượt qua lòng bàn tay thô ráp nổi lên dòng điện nhỏ, dương khí cấp tốc chui vào bên trong người.
Trình Dao Dao không thèm. Hôm qua Tạ Tam hôn cô rát cả lưỡi rồi, bây giờ cô có rất nhiều dương khí. Chờ cất xong hạt dưa vàng cuối cùng, Trình Dao Dao hỏi: “Hôm qua anh nói… Nói muốn tích lũy vốn làm ăn, anh cần bao nhiêu tiền mới đủ?”
Sự chú ý của Tạ Tam đều rơi vào cảm giác nóng bỏng trong lòng bàn tay, hắn thuận miệng nói: “10 nghìn.”
“10 nghìn…” Trình Dao Dao tính toán. Lãi ròng của một bình nấm tương là 5 đồng, cô phải bán được 2000 bình nấm tương mới kiếm được 10 nghìn đồng. Nhưng cô bận rộn từ mùa hè sang mùa thu cũng chỉ kiếm được 180 đồng.
Trình Dao Dao nghịch hạt dưa vàng, đầu ngón tay vô thức chạm vào lòng bàn tay Tạ Tam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-499.html.]
Hô hấp của Tạ Tam nặng nề, hắn nắm chặt ngón tay cô: “Em cố ý?”
“A?” Trình Dao Dao lấy lại tinh thần, mắt Tạ Tam đỏ bừng nhìn cô chằm chằm. Trình Dao Dao lập tức rút tay về: “Sao anh lại trừng em?”
Tạ Tam nhắm mắt lại thở sâu, hắn khôi phục giọng nói dịu dàng: “Sau khi anh về, em phải ngoan ngoãn ở trong đoàn làm phim, không được gây chuyện.”
Mắt Trình Dao Dao hơi đỏ, cô rút tay về, ồn ào nói: “Chờ em về nhà, em sẽ nói những việc anh đã làm ở Tô Châu với bà nội!”
Về nhà? Tạ Tam nghe rõ lời này, tâm tình hắn tốt lên: “Ừm. Em phải ngoan vào, anh chờ em về nhà… tố cáo anh.”
Trời chiều chiếu qua mái tóc ngắn đen nhánh của Tạ Tam, gương mặt đẹp trai, trong đôi mắt hẹp dài mơ hờ hiện lên sự yêu thương lưu luyến.
Trình Dao Dao có cảm giác không chân thật. Cô thực sự chia tay với Tạ Tam sao? Tạ Tam cũng không phản đối. Cô chưa từng chia tay với ai, nhưng cô biết chia tay không phải kiểu này.
Nếu chia tay rồi, vì sao Tạ Tam còn tặng quà cho cô? Vì sao dịu dàng với cô như vậy? Còn… Còn hôn cô!
Ấm áp trên môi thoáng qua liền biến mất.
Trình Dao Dao mở to mắt sững sờ nhìn gương mặt Tạ Tam ngay gần mình. Tiếng nói của Trình Dao Dao nhỏ như muỗi, môi cũng không dám mở to: “Làm gì…”
“Không muốn?” Hơi thở hai người hòa vào nhau, môi Tạ Tam như có như không chạm vào cô. Ánh mắt Tạ Tam lưu luyến trên mặt cô giống như mang theo sự tìm tòi nghiên cứu.
Nhưng Trình Dao Dao không dính lên như trước đây, cô đẩy mặt hắn ra, dáng vẻ tức giận: “Không muốn!”