Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 568

Cập nhật lúc: 2024-09-02 17:59:23
Lượt xem: 54

Tạ Tam đứng chen chen chúc chúc trong căn phòng nhỏ, di chuyển hơi khó khăn. Tạ Tam vén chăn lên để Trình Dao Dao ngồi lên giường. Hắn cũng muốn ngồi lên thì bị Trình Dao Dao đẩy ra: “Anh đứng đấy!”

Dưới ánh đèn, ánh mắt Trình Dao Dao như say, chóp mũi còn hơi đỏ, sức lực của con mèo nhỏ kia lại quay về rồi.

Thực sự không ngoan mà.

Tạ Tam cầm bình nước nóng: “Anh đi lấy nước.”

“…” Trình Dao Dao sưng mặt nhìn Tạ Tam quay người đi.

Cô có một đống vấn đề muốn hỏi đấy! Sao Tạ Tam lại tới Thượng Hải, làm sao tìm được cô, tại sao muốn đi theo sau dọa cô? Trình Dao Dao đi loang quanh trong căn phòng nhỏ suy nghĩ mấy câu hỏi trong đầu, phải đảm bảo tý nữa Tạ Tam quay lại thì hỏi rõ.

Cũng không biết Tạ Tam đi đâu lấy nước, Trình Dao Dao mở cửa ra nhưng phát hiện cửa khóa từ bên ngoài. Cô đành phải vén rèm cửa sổ lên, trên cửa sổ dán đầy báo chí cũ, Trình Dao Dao nhìn qua khe hở thì sững sờ.

Đối diện căn phòng này là một căn nhà đang bật đèn sáng, cửa sổ hình thoi màu xanh da trời cực kỳ bắt mắt. Đây không phải là phòng của cô hay sao?”

Tạ Tam là đồ biến thái! Trình Dao Dao che gương mặt nóng bừng, cô tức giận giẫm chân.

Phía sau vang lên tiếng mở cửa. Trình Dao Dao quay đầu tức giận nhìn Tạ Tam, cô dùng ánh mắt nói cho hắn biết, cô đã biết tội ác của hắn rồi!

Tạ Tam cởi áo khoác ra treo lên cửa, hắn quay đầu đối diện với ánh mắt của cô: “Cười ngốc cái gì vậy?”

“…” Trình Dao Dao lập tức che kín mặt!

Tạ Tam xắn tay áo lên lộ ra khuỷu tay săn chắc màu lúa mì, hắn đổ nước nóng ra cốc, sau đó cẩn thận thổi thổi rồi đưa cho Trình Dao Dao: “Uống nước đi!”

Trình Dao Dao há miệng hỏi vấn đề không liên quan: “Phòng này của ai vậy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-568.html.]

Tạ Tam kéo ghế ngồi xuống trước mặt cô: “Phòng trống của một người bạn, tạm cho anh ở nhờ.”

Trình Dao Dao lơ đãng nói: “Nơi này cách nhà em rất gần nha.”

Trình Dao Dao nói xong, đôi chân nhỏ vui vẻ đung đưa bày ra bộ dáng “Em biết bí mật nhỏ của anh rồi nhé.”

Tạ Tam cười nói: “Vậy sao? Anh không chú ý đến.”

Quả nhiên Trình Dao Dao tức giận biến thành con cá nóc.

Vì che giấu sự tưởng bở của mình, Trình Dao Dao vội hỏi sang chuyện khác: “Căn phòng này không tệ lắm.”

Tạ Tam dựa vào gần, dương khí mênh m.ô.n.g làm cô ngo ngoe muốn động, cô theo bản năng muốn tới gần. Trình Dao Dao cố gắng lùi ra sau nhưng chăn đệm đều là mùi của Tạ Tam.

Tạ Tam nói: “Chờ kết hôn, anh sẽ mua một căn nhà lớn hơn cho em.”

“Ai muốn kết hôn với anh chứ!” Mặt Trình Dao Dao đỏ ửng.

Tạ Tam nở nụ cười, hắn chân thành nói: “Em Dao Dao muốn kết hôn với anh.”

“Không… Không cần căn nhà lớn cũng được.” Trình Dao Dao nói xong lập tức cảm thấy ánh mắt Tạ Tam nóng rực. Không biết có phải xa nhau lâu rồi hay không, ánh mắt của Tạ Tam ngày hôm nay làm cô cực kỳ thẹn thùng.

Tạ Tam nói: “Chờ kết hôn, anh sẽ mua một căn nhà kiểu phương Tây ở đây cho em.”

Trình Dao Dao đã quên mất câu “Kết hôn phải mua nhà” lâu rồi, cô nói: “Em không thích căn nhà kia, em thích chỗ này, yên tĩnh.”

Tạ Tam nhướn mày, bỗng nhiên nhìn chằm chằm mặt Dao Dao: “Em ở nhà không yên tĩnh sao? Chịu oan ức?”

Loading...