Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 610

Cập nhật lúc: 2024-09-02 20:56:26
Lượt xem: 5

Cục trưởng Từ nghe xong lập tức thay đổi vẻ mặt, ông quan sát Trình Dao Dao: “Dựa theo lời cô nói, người họ Tạ kia là…”

Trình Dao Dao lập tức nói: “Là người yêu của cháu!”

Cục trưởng Từ vừa nở nụ cười lập tức nhịn lại, ông nghiêm túc nói: “Lãnh đạo chúng tôi đều biết việc này, cũng đang bàn bạc. Cô nói cậu ra vô tội, cô có chứng cớ gì không?”

Trình Dao Dao giả bộ ngây thơ: “Chính là người khác vu oan anh ấy! Có một nhóm con nhà giàu ăn chơi, người dẫn đầu là Từ Nam Phương, bọn họ và Tạ Chiêu xích mích với nhau, họ tìm người bắt anh ấy!”

Lúc này cục trưởng Từ chấn động: “Cô nói người dẫn đầu… tên là gì?”

“…” Trình Dao Dao thấy sắc mặt cục trưởng Từ không đúng, Từ Nam Phương cũng họ Từ, chẳng lẽ bọn họ là… Cô không do dự chút nào bán đứng Từ Nam Phương: “Từ Nam Phương! Thực ra anh ta… Thực ra anh ta đối với cháu… Cho nên anh ta cố ý nhằm vào Tạ Chiêu.”

Cục trưởng Từ vỗ đùi, bỗng nhiên ông đứng dậy đi ra ngoài.

Trình Dao Dao vội vàng móc ví nhỏ ra: “Bác Từ! Người yêu của cháu…”

Cục trưởng Từ xua tay: “Chúng ta sẽ xử lý công bằng! Cô chờ tin tức đi, đừng đi khắp nơi dính líu vào!”

“Này!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-610.html.]

Trình Dao Dao còn muốn đuổi theo, chị Dương chạy ra kéo cô lại: “Đừng hỏi nữa, chờ tin tức đi.”

 Trình Dao Dao vẫn không yên lòng: “Tôi còn chưa đưa tiền cho ông ấy nữa.”

Chị Dương cười mắng: “Người ta là quan to, họ cần chỗ tiền đó của cô sao? Không phải tôi đã nói với cô rồi sao, cục trưởng Từ không nhận quà cáp đâu! Ôi trời, tôi đã gói kỹ cơm xoài rồi, tôi phải đưa cho cục trưởng Từ đã!”

Chị Dương đuổi theo để Trình Dao Dao một mình bồn chồn, rốt cuộc cục trưởng Từ có ý gì?

Hôm nay Từ Nam Phương ở nhà ăn sủi cảo. Mẹ Từ thấy con trai hiếm khi ở nhà thì vui mừng, bà dẫn người giúp việc đi làm sủi cảo nhân thịt lợn và rau cải trắng, Từ Nam Phương cũng ở một bên gói bánh, tay chân hắn vụng về làm mẹ Thẩm và người giúp việc không ngừng.

Cả nhà đang vui vẻ thì bố Từ trở về. Người giúp việc vội vàng lau tay nhận áo khoác, mẹ Từ cũng vui mừng nói: “Hôm nay ông về sớm vậy? Đúng lúc tôi làm sủi cảo, con của ông cũng tự tay gói sủi cảo đó!”

Sắc mặt bố Từ rất tốt: “Thật sự là nó gói sao?”

Mẹ Từ nháy mắt với Từ Nam Phương, Từ Nam Phương cười lấy lòng: “Bố, một hàng này đều là con gói, chờ lát nữa con tự mình nấu cho bố ăn!”

Bố Từ cũng cười gật gật đầu, bỗng nhiên ông đạp một phát, Từ Nam Phương bay ra ngoài, một cái sủi cảo vừa được gói xong lăn xuống đất, Từ Nam Phương bay thật xa sau đó đập vào tủ TV, bình hoa loảng xoảng rơi xuống đất.

Từ Nam Phương sững sờ ngồi dưới đất, hắn còn chưa phản ứng kịp. Mẹ Từ và người giúp việc hét ầm lên, hai người vội vàng đỡ Từ Nam Phương dậy. Bố Từ còn muốn đi lên đánh hắn nhưng mẹ Từ liều c.h.ế.t ngăn lại: “Sao ông lại đánh con trai? Hôm nay nó rất tốt, làm gì trêu chọc ông chứ!”

Loading...