Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 651
Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:47:14
Lượt xem: 5
Nhưng Trình Dao Dao đi đóng phim thì sao chứ? Không phải vẫn quay lại huyện Lâm An sao? Xem ra biểu hiện của cô không làm đạo diễn Vinh hài lòng, nếu không vì sao ông không giữ cô ta lại?
Ngô Man dùng cách nghĩ tự cho là đúng trấn an tinh thần của mình, Triệu Đình Đình lập tức nói: “Đẹp cũng làm được gì đâu, không phải cô ta không vào được đoàn văn công sao.”
Triệu Đình Đình là người mới vào đoàn văn công, cô không biết Trình Dao Dao. Mấy người cũ đều biết chuyện đạo diễn Vinh đến tìm Trình Dao Dao, họ lập tức giật áo Triệu Đình Đình.
Triệu Đình Đình vẫn không ngừng miệng, cô nịnh nọt Ngô Man: “Muốn nói ý, có một số người xinh đẹp nhưng không được lên hình, gương mặt của Ngô Man mới là…”
“Chúng ta đến mua đồ mà sao cô nói lắm thế!” Ngô Man nhăn mặt, cô tức giận quay đi.
Triệu Đình Đình vuốt m.ô.n.g ngựa nhưng lại vỗ nhầm đùi ngựa, sắc mặt cô lập tức đỏ bừng. Mấy người biết rõ chuyện cười trộm, họ cũng không nhắc nhở Triệu Đình Đình.
Lúc trước Trình Dao Dao được đạo diễn lớn chọn đi đóng phim, Ngô Man lại không được chọn. Triệu Đình Đình cho rằng lời mình nói rất tốt nhưng vào trong tai Ngô Man chẳng khác gì mắng cô.
Trình Dao Dao không biết gì, cô con đang nghiêm túc chọn vải. Tiểu Phi nhỏ giọng nói: “Chị Dao Dao, hình như bọn họ đang nhìn chúng ta.”
“Kệ họ nhìn, sợ cái gì.” Trình Dao Dao không để ý, cô nói với nhân viên mậu dịch: “Làm phiền cô lấy khối vải màu xanh kẻ caro cho tôi xem một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-651.html.]
Nhân viên mậu dịch lấy khối vải xuống, sau đó họ đưa thêm một khối vải trắng kẻ ô cho cô xem: “Hai loại vải này sản phẩm bán chạy nhất chỗ chúng tôi, nhãn hiệu An Cửu. Loại vải bông vừa mịn vừa dày, mùa đông ấm áp mùa hè thấm hút mồ hôi, sau khi giặt cũng không bị phai màu!”
Tạ Phi lau sạch tay lên áo, sau đó cẩn thận sờ vải bông. Ga giường từ nhỏ Tạ Phi dùng là vải dệt thủ công, bà Tạ dùng hai mao tiền tìm người nhuộm thành vải màu xanh in hoa trắng, giặt đi giặt lại nhiều năm như vậy, sợi vải vừa cứng vừa mất màu. Khối vải bông trước mắt vừa dày vừa mềm, màu sắc cũng đơn giản thanh lịch, Tạ Phi vừa nhìn liền thích.
Trình Dao Dao cười nói: “Em thích khối vải này thì lấy làm vỏ chăn.”
Nhân viên mậu dịch nghe xong lập tức biết đây là khách hàng lớn, cô vội vàng nói: “Khối vải màu xanh lam này rất tốt, màu xanh nhẹ nhàng thoải mái, có rất nhiều người mua!”
Tạ Phi nói: “Vậy, vậy lấy màu lam?”
Trình Dao Dao thấy tay cô sờ khối vải màu hồng thì hỏi: “Không phải em thích màu hồng sao?”
“Vâng,” Tạ Phi gật đầu, cô do dự nói: “Chị Dao Dao, chị thấy màu nào đẹp?”
Trình Dao Dao che trán. Tạ Phi rất tốt, nhưng tính tình quá mềm yếu, ngay cả việc mua vải cũng phải nghe ý kiến người khác. Trình Dao Dao nhìn Tạ Tam, Tạ Tam nói: “Vậy mua cả hai.”
Trình Dao Dao: “…”