Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 736

Cập nhật lúc: 2024-09-05 10:20:04
Lượt xem: 183

« Meo cái gì, đồ không có lương tâm, đi nhiều ngày như vậy, về đến nhà chỉ nhớ ăn thịt. » Bà Tạ cố ý nhăn mặt : «Bên ngoài tốt lắm nhỉ, bên ngoài có thịt gà cho mày ăn không ? »

Trình Dao Dao cười nói: “Bà nội, bà đừng trêu nó nữa. Đến lúc đó Cường Cường trộm hết gà trong nhà làm cạn lương thực thì nó có thể chạy vào huyện Lâm An ăn nha ! »

Mọi người cười ra tiếng.

Bà Tạ cười, bỗng nhiên bà kéo Trình Dao Dao lại : « Dao Dao, sao quần áo của cháu lại bẩn như này rồi ? »

Áo trắng trên người Trình Dao Dao rất bẩn. Bà Tạ liếc mắt liền nhìn ra.

« À… » Trình Dao Dao giả vờ như không có việc gì, cô dùng lý do đã bàn trước với Tạ Tam nói với bà Tạ : «Cháu đi ra cổng thôn đón Tạ Tam nhưng không cẩn thận vấp ngã. »

Bà Tạ nói : « Ôi, ngã ở đâu ? Có bị rách da không ? Cháu ngã kiểu gì mà thành bộ dáng này vậy ? »

Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong khẩn trương nhìn Trình Dao Dao.

Mắt Trình Dao Dao lay động, cô vô thức nhìn sang một bên: “Lúc cháu đi hái quả mâm xôi thì… thì không cẩn thận ngã vào khe. »

Bà Tạ lấy khăn lau bụi trên áo Trình Dao Dao, bà trách : «Cháu không còn là trẻ con nữa, chạy đi hái thứ này, còn ngã nữa chứ ! Lần sau muốn ăn thì bảo Chiêu ca nhi hái cho ! Chiêu ca nhi, cháu cũng thế, cháu không trông Dao Dao mà còn dung túng con bé ! »

Tạ Tam vừa thay quần áo sạch đi ra ngoài thì bị bà Tạ mắng.

Trình Dao Dao trông mong nhìn Tạ Tam, Tạ Tam tốt tính nhận sai với bà Tạ, hắn nói với Trình Dao Dao : «Nước đun sôi rồi, em Dao Dao tắm rửa thay quần áo khác đi. »

Bà Tạ nói : «Đúng rồi. Cây mâm xôi dễ dụ rắn nhất, không biết cháu ngã vào trong khe dính thứ bẩn thỉu gì không. Cháu nhanh đi tắm đi, đừng có ngâm nửa ngày, bà còn chờ cháu làm sủi cảo đấy. »

Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong vội cười nói : « Không phải còn hai chúng cháu sao ạ ? Chúng cháu làm sủi cảo giúp bà ! »

Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong rửa tay đi vào bếp. Tạ Tam xách nước nóng từ phòng bếp sang phòng chứa đồ.

Bà Tạ dặn dò : « Chiêu ca nhi, cháu bảo Dao Dao tắm nhanh lên, tắm xong thì ăn cơm. »

« Vâng ạ. »

Hàn Nhân nói nhỏ với Trương Hiểu Phong : «Hóa ra Tạ Tam xách nước tắm mỗi ngày cho Dao Dao à ? »

« Xuỵt ! » Trương Hiểu Phong đẩy cô, hai người không nhịn được bật cười.

Tạ Tam cắt một miếng thịt ba chỉ to, sáng sớm Trình Dao Dao dã băm thịt lợn, cà rốt, nấm hương rồi trộn đều làm nhân bánh. Một chậu bột mì dùng khăn ướt che kín, bên cạnh còn có một bát bột mì khô.

Hàn Nhân ngửi ngửi : « Thơm quá, Dao Dao cho không ít dầu vừng vào đâu ! »

Bà Tạ nói : «Các cháu làm việc cả ngày mệt rồi, làm gì có chuyện khách tới nhà còn phải nấu cơm. Buông ra đi, bà làm một lúc là xong ! »

Trương Hiểu Phong cười nói : « Bà đừng khách khí ạ. Cháu là người phương Bắc, cháu có tay nghề làm vỏ sủi cảo đó ạ ! »

Hàn Nhân cũng nói : «Lần nào cũng tới nhà bà ăn nhờ ở đậu, mệt chỗ nào ạ ? Bà giao nơi này cho chúng cháu, bà nấu thức ăn đi ạ, bà làm rau trộn Triều Tiên ngon nhất luôn ! »

« Có mà, có mà. » Bà Tạ cười hớn hở nói : «Biết các cháu tới, bà chuẩn bị trước rồi ! »

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-736.html.]

Rau trộn Triều Tiên là một món ăn đặc sắc ở Triều Tiên, đầu tiên nhặt dưa chuột, nấm kim châm, cà rốt, đậu phụ khô, đỗ cô ve, sau đó ngâm nước rửa sạch rồi trần qua nước sôi, cuối cùng thêm gia vị, tỏi băm, tương ớt Triều Tiên rồi trộn đều lên, món ăn khai vị vừa nhẹ nhàng vừa khoan khoái. Món ăn này không cần nguyên liệu cầu kì, trong nhà có rau gì thì làm rau đấy. Mỗi lần ăn sủi cảo, thịt kho tàu hay món chính thì có thể ăn rau trộn trước để tăng khẩu vị.

Hôm nay bà Tạ chuẩn bị dưa chuột, rau cần ta, cà rốt, mộc nhĩ, còn có khoai nưa Trình Dao Dao tự làm, bà vừa trộn vừa nhìn Trương Hiểu Phong làm vỏ sủi cảo.

Cô dùng một tay nặn bột mì, sau đó đè bàn tay lên rồi vuốt mép vỏ, một lớp vỏ sủi cảo vừa mỏng vừa tròn xuất hiện.

Bà Tạ khen ngợi : « Đúng là có tay nghề ! Cháu còn nhỏ mà làm vỏ sủi cảo tốt quá ! »

Trương Hiểu Phong cười nói : « Nhà cháu ở phía bắc, từ nhỏ cháu đã học theo mẹ cháu nên quen tay. Nhưng tay nghề của cháu không bằng Dao Dao được. »

« Cháu đừng khen con bé, khen xong nó lại muốn lên trời. » Bà Tạ mỉm cười : « nhưng tay nghề nấu cơm của Dao Dao nhà chúng ta rất tốt, đây là tổ tiên truyền lại. Món ăn hàng ngày cũng nấu rất ngon ! Chờ ăn cơm xong thì bảo Dao Dao làm bánh khúc cho các cháu, bánh đó mới là đồ ăn ngon ! »

« Tốt quá ! Lần trước Dao Dao mang bánh khúc cho cháu, cháu ăn xong vẫn thèm ! » Hàn Nhân gật đầu liên tục.

Bà Tạ « Ơ », bây giờ bà mới nhớ ra : « Rau khúc các cháu hái đâu ? »

Hàn Nhân vỗ đùi : « Ôi trời ! Á ! »

Trương Hiểu Phong véo cô, sau đó trừng mắt nhìn. Bà Tạ hỏi : « Chuyện gì vậy ? »

Mặt Hàn Nhân vặn vẹo, cô cố gắng mỉm cười : « Không có… Không có gì, cháu vừa nhớ ra, chúng cháu vội về nên quên rau khúc ở đấy rồi. »

Bà Tạ đàn trộn đồ ăn thì dừng một lát rồi mới cười nói : « Các cháu vội quá rồi. »

Trương Hiểu Phong nói : « Tý nữa chúng cháu đi hái ạ. »

Chờ bà Tạ xoay người đi, sắc mặt Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong lập tức hoảng sợ, họ nhìn nhau, Hàn Nhân che miệng nói nhỏ : « Có phải lộ rồi không ? »

« Đều tại cô, nhanh miệng như vậy làm gì ! » Trương Hiểu Phong hiếm khi trách cô.

Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong thấp thỏm lo lắng, Trình Dao Dao thì thoải mái nhàn nhã.

Bên trong phòng chứa đồ nóng bừng, Trình Dao Dao đổ hai giọt tinh dầu hoa hồng vào trong nước, không khí xung quanh lập tức tràn đầy mùi thơm ngọt ngào của hoa hồng.

Trình Dao Dao xõa tóc ngâm mình trong trong nước ấm. Cô nhìn vết xước trên cánh tay mình, bởi vì da trắng nên nhìn vết thương rất đáng sợ. Trên lưng cô sợ còn nhiều hơn, cô vẫn luôn cảm thấy đau.

Trình Dao Dao cho thêm linh tuyền vào trong nước, ánh nến chiếu lên mặt nước tỏa ra ánh sáng màu vàng, cảnh tượng trước mắt trở nên kỳ diệu. Nước nóng quét qua da mang theo bụi đất và cảm xúc buồn nôn kia đi.

Trong hư không, lá sen lắc lư ầm ầm, nó muốn tới gần chỗ Tạ Tam đang đứng ngoài cửa.

Hôm nay Trình Dao Dao dùng một lượng lớn linh tuyền để kí©h thí©ɧ cây mâm xôi nhỏ bé phát triển nhanh chóng. Sau khi Trình Dao Dao dùng gần hết linh tuyền, lá sen bị thương nặng. Lá sen thu nhỏ lại ỉu xìu. Vừa rồi đi cùng Tạ Tam nhưng lá sen hấp thụ rất ít dương khí, nó kêu gào muốn nhiều hơn.

Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân đều ở đây đó, còn giữa ban ngày ban mặt, lá sen muốn làm gì ?

Trình Dao Dao cắt đứt liên lạc với lá sen.

Cô thổi bong bóng trong nước. Sau đó vén mái tóc ướt sũng ra phía sau, giọt nước chảy xuống trán rồi lăn dọc theo cái mũi thẳng tắp và đôi môi đỏ tươi xuống.

Làn da của cô trắng nõn mịn màng trở lại.

Loading...