Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 759
Cập nhật lúc: 2024-09-05 23:17:30
Lượt xem: 154
Hiện tại người trong nhà đều gọi nó là: Tạ Tủng Tủng.
(怂: Âm hán việt là Tủng, nghĩa là kinh sợ, sợ hãi.)
Lần này Trình Cường Cường bỏ nhà trốn đi được hai ngày, chiều tối ngày thứ ba chị dâu Hồng Hà bế trả lại. Hóa ra Cường Cường chạy đến chỗ Cẩu Đản, nó ở trong nhà người ta ăn không ngồi rồi, mặt chị dâu Hồng Hà khó xử: “Thật sự tham ăn, ngày nào Cẩu Đản và Thiết Đản cũng phải trộn cơm cho nó ăn.”
Trình Dao Dao suýt nữa cười ngất, cô chọc mũi Cường Cường: “Chị nói rồi, em ăn nhiều như vậy, chạy đến nhà người khác cũng bị người ta đuổi ra ngoài thôi.”
“Meo meo!” Cường Cường há mồm cắn ngón tay Trình Dao Dao.
Tạ Tam vội vàng đẩy miệng Cường Cường ra ngón tay trắng nõn của Trình Dao Dao dính nước bọt, không có dấu vết nào. Cường Cường cao ngạo xoay đầu sang chỗ Tạ Tam, thế mà nó không cắn hắn.
Lần này Cường Cường về nhà giống như được bổ túc một khóa học mới, nó thay đổi chiến lược. Nó bắt đầu làm nũng với người trong nhà, sáng nào nó cũng chui vào lòng Trình Dao Dao làm nũng, lúc thì cọ chân Tạ Phi, nó muốn bà Tạ ôm ăn cơm, ngoài ra nó còn hạ thấp địa vị cho Tạ Tam sờ lông.
Tóm lại ai mà chơi với chó con, Cường Cường lập tức nhảy vào trong n.g.ự.c người đó làm nũng, lúc nó thấy Trình Dao Dao giơ chó con lên cao chơi đùa thì cũng bắt Trình Dao Dao giơ nó lên.
Sau khi Trình Dao Dao giơ nó lên một lần, đến lúc ăn cơm cô không cầm nổi đũa, cô nhìn Tạ Tam hỏi: “Anh muốn nâng tạ không?”
Tạ Tam: “…”
Kế hoạch làm nũng của Cường Cường làm người nhà vừa hưởng thụ vừa đau đầu, Tủng Tủng ngốc nghếch không nhận ra, nó còn vui vẻ chạy sau lưng Cường Cường, nó coi Cường Cường là bạn chơi cùng.
Mỗi lần đến lúc ăn cơm, Cường Cường đều muốn cướp đồ ăn trong bát Tủng Tủng. Tủng Tủng không những không bảo vệ đồ ăn, nó còn lắc đuôi nhìn Cường Cường ăn. Tạ Phi may đệm mới, Tủng Tủng còn chưa ngồi nóng m.ô.n.g đã bị Cường Cường cướp mất. Nó còn cười toét miệng chạy xung quanh Cường Cường thân thiết cọ Cường Cường.
Trình Dao Dao không nhìn nổi nữa, cô lắc tay Tạ Tam: “Đây là con ch.ó săn hung dữ anh nói sao?”
Tạ Tam bình tĩnh nói: “Chờ nó lớn một chút, đầy tháng nó sẽ hung dữ.”
Trình Dao Dao thấy Tủng Tủng sắp bị đánh thì nói: “Không được, em phải bảo Cường Cường dừng lại!”
Cô vừa muốn đứng dậy thì bị kéo lại ngồi trên đùi Tạ Tam, Tạ Tam nói: “Không được, em ngoan ngoãn làm xong đề này đã.”
Trình Dao Dao đành phải cầm bút làm bài.
Bây giờ cô không phải đi làm nữa, mấy ngày nay Tạ Tam rảnh rỗi lại bắt đầu thúc giục Trình Dao Dao học bài. Hai người bắt đầu ôn tập từ một năm trước, còn có bộ đề bật chế độ hack kia nữa, Trình Dao Dao biết làm mấy đề này rồi, nhưng cô không kiên nhẫn, Tạ Tam phải nhìn cô cô mới ngoan ngoãn làm.
Tạ Tam rất ấm, Trình Dao Dao tựa vào n.g.ự.c của hắn, cả người cảm thấy dễ chịu. Cô đang làm đề thì nhìn về phía cửa: “Bà nội không vào chứ?”
“Không đâu.” Tạ Tam bổ sung: “Cửa khóa rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-759.html.]
Trình Dao Dao tức giận: “Ban ngày khóa cửa làm gì, lúc đầu không có gì, bây giờ bà nội sẽ nghĩ chúng ta làm chuyện xấu đó! Mau mở cửa ra đi!”
Trình Dao Dao lo lắng không phải không có lý. Từ lúc chuyện của Thẩm Yến và Trình Nặc Nặc truyền khắp thôn, người nào trong thôn có con gái đều cảnh giác dần, họ cảnh giác nhóm thanh niên trí thức đến từ thành phố nhất.
Mặc dù Trình Dao Dao và Tạ Tam đính hôn rồi nhưng bà tạ vẫn cực kỳ cẩn thận, buổi tối không cho Tạ Tam ngồi một mình học bài trong phòng Trình Dao Dao, nếu phải học thì bảo Tạ Phi sang cùng.
Tạ Tam mở cửa ra, Cường Cường và Tủng Tủng lập tức đuổi nhau chạy vào trong phòng. Tủng Tủng chân ngắn, nó chảy đến ngưỡng cửa thì kêu ầm lên. Cường Cường quay lại nhìn nó ghét bỏ. Tủng Tủng bò lên ngưỡng cửa nhưng vẫn không qua được.
Tạ Tam đang muốn giúp nó thì Cường Cường dùng một chân đẩy nó qua, chó mập lập tức ngã lộn nhào.
Tạ Tam: “…”
Tủng Tủng lăn một vòng trên đất, nó đứng dậy, sau đó lại hưng phấn lè lưỡi chạy theo sau Cường Cường cọ quanh chân Trình Dao Dao làm nũng.
Cường Cường nhảy lên người Trình Dao Dao, nó nằm trong n.g.ự.c cô đắc ý nhìn chó mập dưới đất. Tạ Tam liền bế Tủng Tủng lên.
Bà Tạ đang rửa rau trong sân, bà nói: “Lại nghịch chó nghịch mèo rồi! Đọc sách xong chưa?”
“Xong rồi ạ.” Tạ Tam nói: “Cháu cũng làm xong đề thi rồi.”
Bà Tạ nửa tin nửa ngờ: “Cháu đừng bao che cho Dao Dao. Bà thấy con bé suốt ngày nghịch chó nghịch mèo thôi.”
Trình Dao Dao le lưỡi, vẻ mặt giống hệt Tủng Tủng.
Tạ Tam đứng trước mặt che cô lại, hắn nói với bà Tạ: “Bà nội, chiều nay cháu làm huyện, bà muốn mua cái gì không?”
“Không cần, trong nhà đều đủ đồ rồi.” Bà Tạ lau tay: “Chiêu ca nhi, cháu ra đây.”
Tạ Tam đưa Tủng Tủng cho Trình Dao Dao rồi đi đến chỗ bà Tạ.
Bà Tạ nhìn Trình Dao Dao trong phòng rồi mới nói nhỏ: “Chiều nay cháu vào huyện thì gửi điện báo về nhà Dao Dao đi.”
Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam ngưng lại: “Đại đội sẽ thông báo.”
Bà Tạ nói: “Đại đội là đại đội, Dao Dao là Dao Dao. Cuối cùng con bé và Trình Nặc Nặc vẫn có quan hệ với nhau, Trình Nặc Nặc xảy ra chuyện, Dao Dao không nói gì, con bé sẽ bị bố trách móc.”