Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 802: Gà chiên giòn
Cập nhật lúc: 2024-09-09 22:52:05
Lượt xem: 141
Bà Tạ vui sướng đi bắt gà. Quanh thôn Điềm Thủy vì mèo sinh con mà g.i.ế.c gà, sợ chỉ có nhà họ Tạ.
Bây giờ trong nhà nuôi 20 con gà mái và 1 con gà trống, ngoài ra còn nuôi mấy con vịt. Đám Cẩu Đản thường bắt châu chấu và côn trùng cho Trình Dao Dao, chiều nào tan làm Tạ Tam cũng đi mò ốc, tôm tép cho gà ăn vịt ăn, con nào cũng mập mạp khỏe mạnh.
Nhưng bà Tạ nói, gà vịt trong nhà mình ăn rất ngon, thịt gà dai mềm, không cần cho thêm gia vị nào vẫn thơm ngon, trứng gà cũng không bị tanh. Bà không biết, gà vịt trong nhà đều ăn rau xanh có linh tuyền, đương nhiên mùi vị không giống nhau rồi.
Trong nhà có 4 người, cuối tuần Tạ Phi mới nghỉ làm về nhà, cả nhà ăn mãi không hết, mà thịt gà để lâu ăn không ngon. Thỉnh thoảng Tạ Tam làm huyện làm việc sẽ mang mấy con gà hoặc trứng gà tặng người ta.
Bà Tạ bắt hai con gà mái nhỏ, động tác c.ắ.t c.ổ gà lấy tiết cực kỳ lưu loát. Trên cổ gà có một vết cắt nhỏ, m.á.u gà chảy xuống bát ô tô. Lòng gà cũng được móc ra xử lý sạch sẽ rồi để ở một bên.
Tiếp đến đun nước sôi nhổ lông gà, bà dùng cái kẹp nhổ lông tơ nhỏ. Tủng Tủng vui vẻ chạy tới, hai cái chân trước với lên thành chậu nhìn.
Bà Tạ cười nói: “Ngoan, chờ tý nữa làm gà xong, bà cho mày ăn đầu tiên!”
Tủng Tủng kêu ríu rít đáp ứng, cái đuôi vui vẻ lắc qua lắc lại.
Trình Dao Dao đổ ít cơm dinh dưỡng vào bát mèo, sau đó cho thêm ít linh tuyền. Nhưỡng Nhưỡng lập tức vùi đầu vào bắt, đầu lưỡi đỏ đỏ l.i.ế.m linh tuyền, sau đó ăn từng miếng cơm.
Nhưỡng Nhưỡng là con mèo cái chưa đầy một tuổi, đây là cái thai đầu tiên của nó, nó phải chịu không ít khổ đâu. Sau khi uống linh tuyền, ăn cơm, tinh thần nó phấn chấn hơn, nó đổi tư thế tiếp tục cho đàn mèo con b.ú sữa.
Trình Dao Dao bế từng còn mèo nhỏ lên xem, mèo con vừa sinh giống hệt Cường Cường lúc nhỏ, da hồng trơ trọi giống con chuột. Chuột còn nằm trong tay cô kêu ríu rít, nó còn khỏe hơn Cường Cường lúc nhỏ nhiều, cái bụng tròn vo.
Nhưỡng Ngưỡng ngẩng đầu nhìn động tác của Trình Dao Dao, nó theo cô nghịch mèo con chán rồi đặt lại chỗ cũ, mèo con nằm trên vải bông cũ kêu ríu tít, Nhưỡng Nhưỡng cúi đầu kéo mèo con để trên bụng của mình, sau đó l.i.ế.m cái đầu nhỏ.
Bà Tạ gọi: “Dao Dao, đi nấu cơm đi, để Nhưỡng Nhưỡng nghỉ ngơi một lát, đừng nghịch mèo nữa.”
Mèo mẹ mới sinh rất cảnh giác, Nhưỡng Nhưỡng để họ tới gần thực sự hiếm thấy. Trình Dao Dao đáp ứng, cô chạy tới nấu cơm giúp bà Tạ.
Bà Tạ rửa sạch thịt gà, sau đó chặt thành hai nửa. Một nửa hầm canh gà như thường lệ, một nửa… Trình Dao Dao nhìn thoáng qua thùng dầu Tạ Tam mới mang về, cô có ý mới.
Trình Dao Dao chặt gà thành miếng to vừa vừa rồi rút xương to ra. Cô rửa sạch phơi khô, sau đó cho gia vị, đường, tỏi, gừng, rượu, bột tiêu và một ít dầu vào rồi đảo đều lên. Cô trộn nử bát bột mì trắng mà bột khoai lang lại với nhau, tiếp theo đánh hai quả trứng gà.
Chờ thịt gà ngấm gia vị, cô bắt đầu lăn qua bột mì rồi nhúng thịt gà vào bát trứng, sau đó lăn bột mì một lần nữa.
Cô đổ dầu vào trong chảo, chờ dầu sôi nổi bong bóng, cô cho từng miếng thịt gà vào chiên.
Bột trắng bọc gà dần dần chuyển sang màu vàng, mùi dầu chiên thịt gà rất nồng, nó bay theo đường ống khói tản ra quanh ngõ nhỏ.
Tủng Tủng chạy vào bếp đầu tiên, nó nhảy nhót quanh chân Trình Dao Dao như cái lò xo, cái miệng kêu ríu rít, nước miếng chảy tí tách.
Trình Dao Dao không rảnh để ý đến nó, cô cười nói: “Dầu bỏng lắm, mèo con không ăn được.”
Tủng Tủng thèm sắp khóc rồi, nó kéo váy Trình Dao Dao vẫy đuôi như điên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-802-ga-chien-gion.html.]
Bà Tạ và Tạ Phi ngửi thấy mùi thơm cũng đi vào bếp: “Ôi cháu đang chiên cái gì vậy? Thơm quá!”
“Gà chiên ạ.” Trình Dao Dao cười tủm tỉm, cô cầm đôi đũa dài đảo gà chiên trong chảo, gà chuyển sang màu vàng thì vớt ra để lên lưới lọc. Lưới lọc đặt trên một cái bát ô tô để đựng dầu.
Bà Tạ gắp một miếng thịt gà thổi nguội rồi đút cho Tạ Phi, bà cũng ăn một miếng, hai người đều kinh ngạc: “Ngon quá! Mùi vị này còn ngon hơn thịt chiên, không ngờ thịt gà chiên lên lại thơm như vậy!”
Bữa cơm truyền thống ít khi làm gà chiên. Từ trước đến nay, người nông dân đều hầm canh gà hoặc làm thịt kho tàu. Gà chiên được bọc kín lại bằng bột mì, thịt gà bên trong giữ được mùi vị thuần nhất, vỏ ngoài vừa giòn vừa thơm làm người ta muốn ngừng mà không ngừng được.
Trình Dao Dao cười nói: “Còn phải chiên thêm một lần nữa, sau đó chấm tương ớt ăn ngon hơn.”
Bà Tạ đeo tạp dề nói: “Bà làm cho, cháu đừng để quần áo mới dính dầu.”
Trình Dao Dao đưa đũa cho bà Tạ, cô cầm mấy củ khoai tây gọt vỏ rồi cắt thành lát mỏng, sau đó rửa sạch để ráo nước.
Trình Dao Dao nói cách chiên gà với bà Tạ rồi lại nói cách chiên khoai tây. Bà Tạ có kinh nghiệm chiên thịt, bà nhanh chóng nắm giữ điểm mấu chốt.
Trình Dao Dao đi ra sân gọi Tạ Tam: “Tạ Tam, anh đang làm gì vậy?”
Tạ Tam đang cưa gỗ, trên đất đầy gỗ vụn: “Anh làm tháp mèo mới.”
Tháp mèo đã xong hình thức ban đầu, hắn làm cái thấp hơn cái của Cường Cường, trên tháp có 5,6 tầng để mấy con mèo nhỏ ngồi trên đấy.
Trình Dao Dao im lặng nhìn mồ hôi ẩm ướt chảy trên người Tạ Tam, người này không rên một tiếng, hóa ra đang làm đồ chơi cho đàn mèo con.
Miệng Trình Dao Dao chua chua, cô ghét bỏ đẩy Tạ Tam ra: “Trên người đầy mồ hôi, đi rửa mặt đi!”
Tạ Tam đặt lưỡi cưa xuống đi rửa mặt, sau đó lau mồ hôi trên người rồi mới đến cạnh Trình Dao Dao: “Làm món gì ngon vậy?”
Trình Dao Dao lập tức quên mất cơn ghen vừa xong, cô cao hứng kéo Tạ Tam vào bếp: “Anh chưa ăn bao giờ đâu.”
Mùi thơm bay quanh phòng bếp, một đĩa gà chiên vàng óng thơm ngào ngạt ở trên mâm. Bà Tạ đang vớt khoai tây chiên vàng ra, bà cười hớn hở nói: “Chiêu ca nhi mau tới ăn đi, món này ngon hơn thịt chiên nhiều!”
Trình Dao Dao cầm ba cái đĩa nhỏ ra làm sốt cà chua, tương ớt và muối tiêu.
Cô lấy một miếng gà chiên chấm sốt cà chua rồi đưa cho Tạ Tam: “Anh ăn thử đi.”
Gà chiên nóng hổi chấm sốt cà chua mát lạnh, đầu lưỡi tiếp xúc nước sốt chua chua ngọt ngọt, sau đó cắn lớp vỏ giòn tan, cuối cùng là phần thịt gà nóng hổi bên trong, ba loại cảm giác khác biệt làm người ta không kịp thưởng thức đã nuốt xuống rồi vươn tay lấy miếng tiếp theo.
Tạ Tam thở sâu, hắn không do dự khen ngợi: “Ăn rất ngon, đây là món gà ngon nhất anh từng ăn.”
“Lần nào cũng nói câu này.” Trình Dao Dao cố ý bĩu môi.
Tạ Tam hơi xấu hổ, miệng lưỡi hắn vụng về, hắn không biết dỗ em Dao Dao vui vẻ. Tạ Phi cười trộm, bà Tạ giải vây: “Từ nhỏ Chiêu ca nhi đã không nói dối rồi, thằng bé khen ngon, đó chính là rất ngon đấy!”
Tạ Tam lập tức gật đầu, đôi mắt nghiêm túc nhìn Trình Dao Dao. Trình Dao Dao không có sức chống cự với đôi mắt giống như con cún to của hắn, cô đưa đĩa muối tiêu cho hắn: “Anh chấm cái này đi.”