Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 809
Cập nhật lúc: 2024-09-10 18:13:52
Lượt xem: 143
Tạ Tam nói: “Không bán.”
Trình Dao Dao lấy một ít giấy trắng và ngòi bút ra: “Cái này đưa cho Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong, họ cũng dùng sắp hết rồi.”
Tạ Tam gõ mặt bàn: “Em Dao Dao, bắt đầu ôn tập thôi.”
Trình Dao Dao đành phải đi qua, cô ngồi cạnh Tạ Tam ngoan ngoãn đọc sách.
So với phong trào càn quét trong thôn, nhà họ Tạ vẫn bình yên phẳng lặng. Trình Dao Dao và Tạ Tam đã học từ sớm nên bây giờ không gấp gáp quá. Cái gì nên học cũng học rồi, lúc này chỉ ôn tập và củng cố kiến thức thôi.
Trình Dao Dao không thể lười biếng nữa. Mỗi lần cô lười biếng, đừng nói bà Tạ trông coi cô ngay cả Tạ Tam cũng không chiều cô nữa.
Trình Dao Dao nằm sấp trên bàn, cô buồn bực nói : «Em biết hết rồi, vì sao còn bắt em học cái này?”
Tạ Tam nói: “Bất kỳ dạng đề nào trong này cũng có thể thi vào, kiến thức chính trị của em rất yếu, nhất định phải học thật tốt.”
Trình Dao Dao chép miệng : «Em đau đầu. »
Tạ Tam để cô dựa vào trong n.g.ự.c mình, hắn xoa nhẹ huyệt Thái Dương cho Trình Dao Dao, bàn tay thô ráp ma sát làn da non mịn của cô, lực tay cũng nhẹ nhàng, Trình Dao Dao dễ chịu thở dài, cơn đau chút xíu kia đã bay lên chín tầng mây rồi.
Trình Dao Dao xoay người chui vào n.g.ự.c Tạ Tam: “Mắt em cũng đau, anh đọc cho em nghe đi.”
Mèo cam nhỏ nằm trên bàn đọc sách, nó nghiêng đầu nhìn hai người.
Khóe môi Tạ Tam nhếch lên, hắn nghiêm túc nói: “Đọc xong một lần, em phải đọc theo một lần.”
“Vậy đọc ba lần một đi.” Trình Dao Dao nói điều kiện.
Tạ Tam thấp giọng đọc. Trong lồng n.g.ự.c hắn giống như ẩn giấu một cây đàn Cello, kiến thức chính trị không thú vị cũng biến thành thơ Tứ Hành.
Tạ Tam đọc ba lần, hắn cúi đầu hỏi Trình Dao Dao nhớ kỹ chưa nhưng lại bị cô ôm cổ hôn một cái: “Tạ Tam, về sau tối nào anh cũng đọc sách cho em nghe đi.”
Bên trong đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao lấp lánh nước, cô vừa ngay thẳng vừa ngây thơ ra lời mời với Tạ Tam.
Tạ Tam cầm sách che mặt cô: “Nghiêm túc đọc sách đi.”
“Hừ!” Trình Dao Dao kéo ghế ngồi ra xa, cô tự cầm sách đọc.
Cổ họng Tạ Tam hơi động, hắn phải nhắm mắt chờ cảm giác kích động kia lắng lại mới tiếp tục đọc sách được.
Chiến tranh lạnh kéo dài nửa tiếng, bà Tạ bê hai bát rượu nếp trứng gà vào, hai người lại ngồi một chỗ chụm đầu ăn.
Bà Tạ lau tay lên tạp dề: “Ngon không? Ăn nhiều vào, đọc sách tiêu hao sức lực! Hai đứa đừng học muộn quá, đèn này chói mắt không?”
Trong thôn đã nối điện. Phòng Trình Dao Dao có một cái bóng đèn, bên ngoài có một cái chụp bằng tre bọc đèn lại, căn phòng sáng rõ mà không bị chói, mặc dù điện áp không ổn, thường xuyên nhấp nháy nhưng vẫn tốt hơn đèn dầu nhiều.
Trình Dao Dao nói: “Bà nội, bà đi ngủ trước đi ạ, đừng chờ hai chúng cháu.”
Trong lòng bà Tạ gấp gáp nhưng bà sợ hai người áp lực, bà nói: “Vậy hai đứa học một lúc nữa rồi nghỉ ngơi đi.”
Tạ Tam nói: “Bà yên tâm đi ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-809.html.]
Lúc này bà Tạ mới bước chậm ra ngoài, trong miệng còn lẩm bẩm: “Nhanh quá, còn hơn nửa tháng nữa thôi…”
Tạ Tam nhỏ giọng sửa lại: “27 ngày.”
“Cái gì?” Trình Dao Dao không nghe rõ.
“27 ngày nữa thi đại học.” Ánh đèn chiếu sáng đôi mắt thâm thúy của Tạ Tam: “Thi đại học xong, chúng ta…”
Ngón tay mát lạnh chặn miệng hắn lại, Trình Dao Dao tức giận nói: “Sao ngày nào anh cũng nghĩ đến việc này vậy?”
“Kết hôn.” Tạ Tam kiên trì nói xong câu đó.
So với nhóm thanh niên trí thức nôn nóng như lửa đốt, Tạ Tam chỉ cảm thấy một ngày dài như một năm.
Thời gian rút ngắn từ 27 ngày còn 23 ngày, bọn họ vào huyện đăng ký.
Tạ Tam lái máy kéo chở Trình Dao Dao và nhóm thanh niên trí thức vào huyện Lâm An, nơi đăng ký thi đại học đã đông nghịt người. Người đến đăng ký thi có công nhân, nông dân, thanh niên trí thức và khóa mới tốt nghiệp THPT, có người đi theo gia đình, có người đến xem náo nhiệt.
Trình Dao Dao và Tạ Tam đẩy nửa ngày mới đi lên trước, Trình Dao Dao nhận hai phiếu đăng ký, sau đó cô và Tạ Tam điền tên vào.
Lưu Mẫn Hà đứng sau lưng họ kinh ngạc nói: “Tạ Tam cũng tham gia thi đại học! Anh ấy… Anh ấy từng đọc sách sao?”
Thanh âm của Lưu Mẫn Hà rất lớn, xung quanh đều là thanh niên trí thức thôn Điềm Thủy, mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Tạ Tam.
Ánh mắt kia chưa chắc có ác ý nhưng vẫn biểu hiện rõ: Tạ Tam chưa từng đi học, sao có thể tham gia thi đại học được.
Trình Dao Dao cười lạnh nói: “Lưu Mẫn Hà, cô kêu gào cái gì? Cô đã kết hôn với người ta nhưng vẫn đến đăng ký còn gì, Tạ Tam không thể đăng ký à?”
Sắc mặt Lưu Mẫn Hà trắng nhợt, bây giờ cô lại học được mấy phần tính cách của Trình Nặc Nặc, cô nói: “Tôi không có ý ày, nhưng thành phần của anh ta…”
“Nhà họ Tạ đã được giải oan rồi, cô…” Trình Dao Dao nhếch lông mày, cô muốn đi lên cãi nhau với cô ta nhưng lại bị Tạ Tam kéo lại.
Trình Dao Dao tức giận, cô không hiểu ý hắn, Tạ Tam bình tĩnh nói: “Chúng ta đi thôi.”
Trình Dao Dao không phục: “Sao không cho em tranh cãi với cô ta?”
Tạ Tam nhìn cô bảo vệ hắn, đôi mắt tràn đầy ý cười: “Không quan trọng, một tháng sau sẽ thấy rõ thôi.”
“Nhưng…” Trình Dao Dao hầm hừ nói: “Nhóm thanh niên trí thức kia cũng đáng ghét, không cho họ mượn tài liệu ôn tập!”
Tạ Tam cười nhẹ không nói gì.
Trong thôn Điềm Thủy chỉ có Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong có tài liệu ôn tập, tất cả đều mượn từ nhà họ Tạ.
Không biết ai truyền tin nói nhà họ Tạ có rất nhiều tài liệu ôn tập, tất cả mọi người lập tức nhìn chằm chằm nhà họ Tạ.
Nhóm thanh niên trí thức vừa đắc tội Trình Dao Dao ở điểm đăng ký thi, bây giờ không có mặt mũi đi mượn sách. Bọn họ lập tức mắng Lưu Mẫn Hà chảy m.á.u đầu, nhưng khát vọng thi đại học vẫn áp đảo, bọn họ bàn bạc một phen, cuối cùng lấy hết dũng khí đến nhà họ Tạ.
Đại diện nhóm thanh niên trí thức nghiêm túc xin lỗi Tạ Tam, sau đó ấp úng nói ra đề nghị mượn sách, Trình Dao Dao nói: “Có sách, nhưng chỉ có mấy quyển thôi. Mọi người đông như vậy thì chia làm thế nào?”
Nhóm thanh niên trí thức vội nói: “Chúng tôi chép xong liền trả lại cô!”