Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 812
Cập nhật lúc: 2024-09-12 10:06:20
Lượt xem: 176
Trường THPT huyện Lâm An là một tòa kiến trúc xây bằng xi măng, cầu thang giữa ngăn cách hai khu phòng học ra, mỗi bên có 3 phòng học. Bên ngoài cửa phòng học đều dán tên và số báo danh, Trình Dao Dao và Tạ Tam thi cùng phòng, họ thi ở phòng cuối hàng lang tầng hai.
Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong thi ở tầng ba, hai người lưu luyến tạm biệt Trình Dao Dao ở đầu cầu thang.
Hàn Nhân sợ phát khóc, cô lôi kéo tay Trình Dao Dao: “Làm sao bây giờ, tý nữa tôi muốn đi vệ sinh thì làm sao bây giờ? Tôi vừa căng thẳng liền muốn đi vệ sinh! Sao trước kia tôi không học cho giỏi…”
Trình Dao Dao nói: “Lâm trận mới mài gươm không sắc cũng sáng, hơn nữa cô còn ôn tập sớm hơn người khác nửa năm đấy! Đừng khẩn trương, cô nhất định làm được.”
Trương Hiểu Phong cũng an ủi cô: “Đã đến bước này rồi, ngựa c.h.ế.t hay lừa c.h.ế.t đều thế. Chúng ta đã hẹn rồi, cùng nhau thi đỗ rồi lên Thượng Hải!”
Ba người ôm nhau, khích lệ nhau. Lúc tách ra, Hàn Nhân lau sạch nước mắt, cô và Trương Hiểu Phong đi lên tầng.
Trình Dao Dao giữ vững tinh thần, cô vừa quay đầu liền thấy Tạ Tam đứng ngay sau nhìn mình: “Làm gì vậy?”
Tạ Tam nói: “Anh cũng khẩn trương.”
Trình Dao Dao không hiểu: “Dạ?”
Tạ Tam nói chân thành: “Anh cũng muốn cổ vũ.”
Tạ Tam cao to nói ra câu này không hài hòa một chút nào.
Trình Dao Dao nhịn cười, cô ngoắc tay với hắn: “Anh qua đây.”
Tạ Tam đi tới cạnh cô. Xung quanh đều là thí sinh đi đi lại lại tìm phòng thi, lúc này không có ai chú ý tới ngoại hình xuất sắc của đôi tình nhân trẻ tuổi này.
Đôi môi hoa đồng mọng nước, Tạ Tam biết mùi vị của đôi môi đó tươi đẹp đến mức nào. Đôi môi kia càng càng gần, bỗng nhiên Trình Dao Dao dán lên tai hắn nói: “Chờ thi xong sẽ thưởng cho anh.”
Bả vai Tạ Tam chấn động, hắn nhìn kỹ cô không nói một lời, đôi mắt thâm thúy nóng bỏng.
Lúc đầu Trình Dao Dao không có ý kia, cô bị hắn nhìn liền đỏ mặt: “… Mau vào đi.”
Trình Dao Dao chạy vào phòng trước, Tạ Tam đi sát ngay sau cô, ánh mắt chưa từng rời cô. Trình Dao Dao chạy đến cửa phòng học, bỗng nhiên cô quay đầu lại ngoắc tay Tạ Tam: “Cố lên!”
Tạ Tam mỉm cười: “Cố lên!”
Phòng học đơn sơ đặt 3 dãy bàn, mỗi dãy 5 bàn học, khoảng cách giữa các bàn rất xa. Bảng đen bên trên và bên dưới lớp lau sạch sẽ, trên bảng chỉ viết mấy hạng mục cần chú ý trước khi thi.
Hai người tìm chỗ ngồi xuống. Trình Dao Dao ngồi phía sau gần cửa sổ, Tạ Tam thì ngồi bên cạnh dãy giữa. Đám người cũng tìm vị trí của mình ngồi xuống.
Hai giám khảo cầm bài thi đi theo bộ đội vào. Đầu tiên họ kiểm tra ảnh trên thẻ dự thi và bộ dáng bên ngoài, sau đó đọc lại các mục cần chú ý trong kỳ thi đại học, cuối cùng xé phong bì đựng đề thi đóng kín ra.
Bài thi được phát đến tận tay thí sinh. Chất lượng giấy in không tốt, mực in còn dính vào tay nhưng không ai coi nhẹ tờ giấy thi này, nó là nơi gửi gắm tương lai của tất cả thí sinh đấy.
Trình Dao Dao cầm bài thi, cô đọc nhanh qua một lượt suýt nữa cười ra tiếng, đề này quá đơn giản rồi!
Môn thi đầu tiên là Ngữ văn, đề bài có 3 dạng: Dựa vào chủ đề “Mùa thu hoạch” viết một đoạn văn ngắn; phân tích nội dung ý nghĩa truyện ngụ ngôn “Ngao cò đánh nhau”; giải thích thành ngữ “Dụng ý khó dò”, “Phỉ báng”, “Nhìn xa trông rộng”.
Những dạng đề này đối với sinh viên đại học như Trình Dao Dao mà nói rất đơn giản, nhưng không biết Tạ Tam… Trình Dao Dao không nhịn được quay qua nhìn Tạ Tam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-812.html.]
Tạ Tam cúi đầu đọc đề thi, ba phút sau cầm bút bắt đầu viết. Trình Dao Dao nhìn cái lưng thẳng tắp của hắn, trong lòng lập tức bình tĩnh, cô cũng cầm bút lên làm bài thi.
Những đề mục này rất đơn giản, Trình Dao Dao thoải mái viết xong. Sau khi kiểm tra lại một lần không thấy sai, cô lại chống cằm nhìn Tạ Tam.
Tạ Tam cúi đầu nghiêm túc viết chữ, hắn viết rất chậm, rất chân thành. Trình Dao Dao từng dạy hắn: Viết chữ cẩn thận nắn nót, không được viết cẩu thả. Tạ Tam vẫn nhớ kỹ.
Trong lòng Trình Dao Dao suy đoán Tạ Tam có thể làm được bao nhiêu điểm.
Mấy ngày trước hai người đã ôn qua tác phẩm “Ngao cò đánh nhau” rồi, mấy câu thành ngữ kia cũng không khó. Viết văn khó nhất, nhưng chữ Tạ Tam rất đẹp, cô còn bảo Tạ Tam đọc rất nhiều văn xuôi của các tác giả nổi tiếng, Tạ Tam có thể dùng một chút… Những Tạ Tam viết chậm như vậy có kịp thời gian không?
Trình Dao Dao suy nghĩ miên man làm bản thân lo sợ. May mà Tạ Tam đã ngừng bút trước 20 phút cuối, hắn bắt đầu kiểm tra lại bài thi.
Thời gian thi kết thúc, có mấy người chưa viết xong, họ giành giật từng giây từng phút viết nốt, giám khảo đã đi đến quát to rồi thu bài thi.
Trình Dao Dao nắm tay Tạ Tam đi ra phòng thi, cô nói ríu rít: “Sao anh viết chậm vậy, em còn lo anh không viết kịp thời gian đó!”
Tạ Tam hỏi lại: “Em Dao Dao vẫn luôn nhìn anh sao?”
“… Em chỉ xem anh làm bài xong chưa thôi!” Trình Dao Dao kiêu ngạo hất mặt lên.
Tạ Tam mỉm cười.
Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân chạy tới, họ vội vàng không kịp chờ hỏi: “Hai người thi thế nào? Tôi viết văn suýt nữa không kịp giờ, tôi sợ gần chết!”
Trương Hiểu Phong nói: “Đừng nghĩ nữa, thi xong thì quên đi, đừng làm ảnh hưởng đến phần thi buổi chiều.”
Trình Dao Dao cũng nói: “Chúng ta mau đến quán cơm quốc doanh giành chỗ đi, một lúc nữa nhiều người đến lắm.
Đúng như Trình Dao Dao dự đoán, hôm nay quán ăn rất náo nhiệt, phần lớn là thí sinh và người nhà. Có thi sinh không nỡ vào quán ăn, quán cơm trước cổng miễn phí canh nóng cho người nhà và thí sinh thi đại học năm nay, bọn họ uống hai bát canh nóng rồi ăn lương khô mang từ nhà đi là được rồi.
Bốn người chọn được một bàn ở trên tầng hai cạnh đường, ngồi trên này có thể quan sát tòa thành cổ Lâm An. Bốn người gọi thịt xào ớt, sườn kho, rau xào, canh trứng cà chua và cơm trắng, ngoài ra còn có trứng gà luộc của bà Tạ.
Tập chung tinh thần thi cũng tốn tiêu hao thể lực, bụng Trình Dao Dao kêu vang, cô ăn nhiều hơn bình thường. Tạ Tam và Trương Hiểu Phong vừa ăn vừa thảo luận mấy đề số học trong tài liệu ôn tập.
Lúc ăn cơm trưa phát sinh một đoạn nhạc đệm: Nhà chồng Lưu Mẫn Hà tìm đến bắt Lưu Mẫn Hà về nhà, không thi đại học nữa. Lưu Mẫn Hà làm giấy kết hôn cùng người đàn ông nông thôn trước một ngày thông báo khôi phục kỳ thi đại học, cô hối hận điên rồi. Nhưng cô đã nhận 100 đồng tiền sính lễ của nhà chồng gửi về cho anh trai kết hôn, bây giờ cô không còn đồng nào nữa. Thái độ của cô là: Đòi tiền cũng không có, không cưới thì ly hôn, nhất định phải thi đại học.
Một đám người cãi nhau ầm ĩ nửa ngày, cuối cùng Lưu Mẫn Hà vẫn ở lại thi. Người chồng nông thôn trung thực của cô chỉ nói một câu: Chờ cô thi xong, chúng ta làm thủ tục ly hôn.
Lưu Mẫn Hà giật mình, sau vài giây chua xót ngắn ngủi lại vui sướng như điên. Vừa có thể ly hôn vừa có thể thi đại học, còn không phải trả đồng nào, đây là cái bánh từ trên trời rơi xuống mà! Vẻ mặt vui mừng như điên của cô làm mọi người khinh thường, họ đều cảm thấy không đáng cho người chồng của cô.
Nhưng đám người không có tâm tư quản chuyện của cô. Cơm nước xong liền dựa vào bàn cơm tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, sau khi bổ sung thể lực lại tham gia phần thi buổi chiều.
Trình Dao Dao không buồn ngủ, Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân cũng thế. Bốn người ăn trứng gà trong nhà, Trình Dao Dao còn lén cho ba người uống ít tuyền để duy trì tinh thần.
Đến buổi chiều, bốn người thoải mái bước vào trường thi. Bài thi toán học khó hơn ngữ văn, ngược lại Tạ Tam làm xong trước nửa tiếng so với Trình Dao Dao. Trình Dao Dao suy nghĩ câu hỏi nâng cao nửa ngày, sau đó vẽ hình tính toán mới giải ra.
Trình Dao Dao không có ấn tượng gì với mấy môn thi phía sau, cô chỉ cảm thấy đề tiếng Anh rất dễ: Dùng tiếng Anh trả lời hai câu hỏi đơn giản, dịch mấy từ đơn phổ biến. Chính trị cũng không khó, chỉ cần trích dẫn lời nói và nội dung tư tưởng ra là được. Hóa học, vật lý, lịch sử, địa lý chờ đến lúc phân khoa mới thi.
Thi xong môn cuối cùng, Trình Dao Dao hơi hoảng hốt: Cứ thế kết thúc rồi.