Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 968
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:53:14
Lượt xem: 67
Cây liễu rủ xuống bờ sông kêu xoạt xoạt, thân hình rắn rỏi mạnh mẽ xuất hiện sau cái cây thô ráp. Tạ Tam cởi trần, làn da màu lúa mì săn chắc dính đầy nước sáng lấp lánh dưới ánh nắng.
Tạ Tam cúi đầu nhìn cái giỏ trong tay, bỗng nhiên bọt nước trước mặt văng tung tóe.
“Tạ Tam!”
Tạ Tam đối diện với đôi mắt hoa đào long lanh nước, nốt ruồi dưới khóe mắt vô cùng xinh đẹp. Lúc này Trình Dao Dao nổi giận đùng đùng, không biết cô lại cáu kính cái gì nữa.
Tạ Tam lau nước trên mặt, mặt hắn lạnh lùng không biểu cảm: “Sao lại ném đá vào người khác?”
“Em…” Trình Dao Dao chớp mắt, cô hất cằm lên: “Anh chạy đến đây làm gì? Em ngủ dậy tìm anh mà không thấy anh đâu.”
Ánh nắng chói chang chiếu vào người cô cũng tự động êm dịu dần, nó chuyển sang làm nền cho vẻ đẹp của cô. Ánh mắt hoa đào xoay chuyển lộ ra cảm xúc tủi thân.
Tạ Tam im lặng một lát, hắn giơ cái giỏ trong tay lên: “Tôi đang bắt cá. Thấy cô ngủ say nên không gọi cô dậy.”
Câu sau có ý khác, Tạ Tam mím chặt môi, trong lòng cảm thấy thất bại.
Trình Dao Dao không phát hiện biểu lộ nhỏ bé của hắn, tâm tư của đại tiểu thư mềm yếu giống như mặt hồ yên tĩnh, cô xắn ống quần lên nhảy xuống.
“Cô!” Tạ Tam lập tức đỡ người cô giống như đỡ một bông hoa mềm mại mang theo mùi thơm nhàn nhạt. Hắn vội vàng bỏ tay ra quát nhẹ: “Cẩn thận!”
“Em muốn xem anh bắt được mấy con cá.” Đôi mắt hoa đào mở to, lông mi đen nhánh cong vút sáng rỡ dưới ánh nắng. Cô nói tự nhiên, không có ý tự kiểm điểm vì hành động của mình.
Máu nóng sôi trào trong người bị chặn trước ngực. Tạ Tam chưa từng có cảm xúc mãnh liệt như bây giờ, kẻ đầu xỏ còn kéo cái giỏ trong tay hắn: “Cho em xem một chút, anh bắt thế nào vậy?”
Sức lực mềm yếu giống như móng vuốt của con mèo nhỏ, Tạ Tam buông lỏng tay đưa cho cô xem.
Đại tiểu thư ở trong thành phố kinh ngạc nhìn một đống cá tôm trong giỏ: “Nhiều cá quá đi, còn có tôm nữa này.”
Trình Dao Dao xắn ống quần lên, bắp chân nhỏ nhắn trắng nõn ngâm trong nước làm người ta nghĩ đến quả vải và củ ấu đã được lột vỏ, chỉ cần chạm nhẹ vào cũng có thể chảy ra nước.
Ý nghĩ xoay chuyển, dục vọng lập tức nổi lên. Một đám lửa nhỏ cháy rực trong cổ họng Tạ Tam.
Ánh mắt nóng bỏng không thể xem nhẹ được. Lúc trước Trình Dao Dao không biết gì, hôm nay cẩn thận quan sát, rất dễ phát hiện sự thay đổi của Tạ Tam.
Nếu là người đàn ông khác, Trình Dao Dao đã cho một cái tát rồi.
Trình Dao Dao cúi đầu, cô cẩn thận đi vài bước trong nước, đá cuội trơn bóng chạm vào lòng bàn chân làm lòng người thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-968.html.]
Cá con bơi qua bơi lại trong dòng nước, Trình Dao Dao cẩn thận vươn tay ra…
Ai ngờ Tạ Tam lại nói: “Cô lên bờ đi.”
“Không.” Con cá nhỏ chui qua kẽ tay chạy trốn, Trình Dao Dao giận dỗi bước sang một bên!
Lúc trước nội tâm của cô luôn sợ Tạ Tam, cô vẫn bị hắn áp chế suốt ngày. Hôm nay cô nở mày nở mặt rồi.
Trình Dao Dao tưởng Tạ Tam sẽ đuổi mình tiếp, không ngờ hắn chỉ nhìn cô một lát rồi quay đầu đi bắt cá, một câu cũng không nói.
Không biết làm sao, Trình Dao Dao mím miệng, trong lòng không vui. Cô không muốn để ý Tạ Tam nữa, cô nhìn chằm chằm mấy con cá trong nước.
Ai ngờ Tạ Tam bắt rất dễ nhưng đến lượt cô lại trôi đi mất, Trình Dao Dao không bắt được con cá nào cả, cô còn dọa mấy con cá bơi quanh chỗ Tạ Tam chạy đi mất.
Tạ Tam nhìn cô, sau đó đi sang một bên.
Trình Dao Dao tức giận nhặt một viên đá cuội ném qua. Đá cuội bay được nửa đường liền rơi xuống, nước b.ắ.n tung tóe lên mặt Tạ Tam.
Tạ Tam lau mặt, gương mặt ướt sũng lạnh lùng nhìn chằm chằm Trình Dao Dao, hắn đợi cô giải thích.
Trình Dao Dao giấu tay ra sau lưng, cô mạnh miệng nói: “Em không cố ý, em muốn nghịch nước thôi.”
Tạ Tam gật đầu, hắn xách cái giỏ đi đến cạnh bờ sông rồi đổ mấy con cá và tôm lên bờ.
Trình Dao Dao thở phào, cô sẽ không thừa nhận vừa rồi mình sợ hắn đâu. Cô đứng trong nước nửa ngày cũng mệt mỏi, cô đi dọc về phía bờ.
“Bủm”, một viên đá rơi xuống trước mặt cô, bọt nước văng tung tóe.
Bọt nước không b.ắ.n lên người cô nhưng Trình Dao Dao đứng trong nước nửa ngày, cô vừa nhìn thấy mặt nước lay động liền hoa mắt, bàn chân trượt ngã ra phía sau: “Á!”
Nước sông hơi cạn, bọt nước vừa b.ắ.n lên cao lại rơi xuống người Trình Dao Dao. Bàn tay mạnh mẽ kịp thời giữ chặt người cô để cô không chìm hẳn vào trong nước.
“Cô không sao chứ?” Giọng nói lạnh nhạt của Tạ Tam nổi lên gợn sóng.
Trình Dao Dao cong môi, khóe mắt lấy tốc độ người thường có thể thấy đỏ lên: “Anh đáng ghét!”
“Tôi không ngờ nó sẽ rơi trúng người cô, xin lỗi, cô… Cô đừng khóc.” Tạ Tam còn chưa nói xong, Trình Dao Dao đã khóc to.
Tạ Tam đau đầu không thôi, hiếm khi hắn nổi lên tâm tư đùa giỡn, viên đá kia cũng không đập trúng Trình Dao Dao mà, không ngờ đại tiểu thư yếu ớt này lại khóc.