Tổng Tài Rõ Ràng Siêu A Lại Quá Mức Sa Điêu - 1
Cập nhật lúc: 2024-06-26 23:26:44
Lượt xem: 3
Lúc Lục Sầm Sầm tỉnh, trước mắt là máy bàn của khách sạn, còn trên người cô thì đang mặc váy cưới.
Tình huống gì thế này?
“Lục Sầm Sầm, cô là loại không biết xấu hổ!”
Mép giường đang có một người phụ nữ ngồi, ánh mắt tràn ngập sự thù địch, nhìn thấy cô tỉnh lại thì liên tục mắng mỏ, sau rồi lại như người dẫn truyện NPC trong trò chơi, bắt đầu kể lể ngọn nguồn:
“Rõ ràng là anh Nghiêm Mặc thích tôi, tại sao cô cứ phải bám lấy cái hiệp ước kia để kết hôn với anh ấy! Cô đúng là loại phụ nữ không biết xấu hổ, không có liêm sỉ!”
“Lại còn làm bộ uống thuốc tự sát để lấy sự đồng tình thương cảm của anh ấy, tôi cảnh cáo cô, hôn lễ này sắp bắt đầu rồi, hiện tại cách tốt nhất là cô cởi váy cưới chạy lấy người, tự mình giải trừ hôn ước, đừng đi rước lấy nhục!”
Nghe xong, ánh mắt sắc bén của Lục Sầm Sầm nhìn lên.
Lấy kinh nghiệm nhiều năm đọc truyện ngôn tình cẩu huyết của cô, hẳn là cô trọng sinh rồi, trọng sinh tới nơi này, nguyên chủ lại còn có tên trùng với cô nữa.
Dựa theo nhưng lời NPC vừa mới nói để suy đoán, hẳn là nguyên chủ là quả hồng mềm, vị hôn phu đã sớm lén la lén lút, ăn nằm cùng người phụ nữ này.
Má, cái cốt truyện cẩu huyết này cực kỳ giống bộ truyện cô đã xem qua mấy mươi lần kia "Vật phẩm tủ quần áo."
Có điều, lúc này cô đã không phải nguyên chủ, giải trừ hôn ước? Đương nhiên có thể.
Bước tiếp theo có phải NPC phải dùng tiền nhục nhã cô hay không?
Trong lòng Lục Sầm Sầm mong ngóng mười vạn phần, bối rối suýt thì buột miệng thốt ra “Nhưng tôi...”, trên mặt bày ra vẻ thân thiết nhất mỉm cười: “Cô trả tôi bao nhiêu tiền?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tong-tai-ro-rang-sieu-a-lai-qua-muc-sa-dieu/1.html.]
Người phụ nữ kia sửng sốt, tỏ vẻ khó có thể tin mà nhìn Lục Sầm Sầm.
Vẻ mặt Lục Sầm Sầm tươi cười cứng đờ: “Một phân tiền cô cũng không đưa cho tôi lại bắt tôi nhường đàn ông cho cô sao? Chẳng lẽ cô tưởng đồ miễn phí?”
Người phụ nữ mày càng nhăn càng sâu: “Lục Sầm Sầm, cô đừng nên quá đáng như vậy! Tôi nói cho cô biết, trong bụng tôi đã mang cốt nhục của Khiêm Nhậm!”
Lục Sầm Sầm vỗ đùi: “Vậy không phải cô đang rất muốn đuổi tôi đi rồi? Mau mau mau, cô mau đem tiền đến nhục mạ tôi đi! Mà tôi cũng dễ tính, không cần nhiều, 100 vạn là được.”
Người phụ nữ tức giận đến cả người phát run, mắng to: “Cô bị bệnh tâm thần hả!”
Trong lòng Lục Sầm Sầm có chút nghẹn khuất, sao mà người khác gặp đều tình địch đều được ném tiền cho, mà đến khi mình gặp trường hợp này lại một phân tiền không cho, há mồm ra là đòi đàn ông.
Chẳng lẽ…… Chẳng lẽ cô đánh giá cao thực lực kinh tế? Hay là, cô đã đoán sai kịch bản?
Lục Sầm Sầm thử thăm dò hỏi: “Nếu gia cảnh cô không tốt lắm, chúng ta có thể thương lượng giá cả.”
Người phụ nữ tức giận đến muốn khóc.
“Lục Sầm Sầm! Cô quá coi thường người khác rồi!”
Vừa dứt lời, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân.
Tức khắc, hai mắt người phụ nữ trước mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung, bộ dáng nhu nhược bất lực, sắc mặt đại biến từ tức giận biến thành ủy khuất, nước mắt xoành xọach rơi xuống.
Dựa theo kịch bản, một khi nữ NPC xuất hiện loại phản ứng này, người tiếp theo xuất hiện chắc chắn là người đàn ông kia.