TỐNG THƯ - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-07-31 19:41:08
Lượt xem: 1,306
Hắn ta dừng một chút.
"Nàng cũng biết, hoàng huynh không có nữ nhi, ta cũng không có tỷ muội nào chưa kết hôn, tuổi tác thích hợp.”
"Nhưng mà, ngày hôm đó đàm phán, hoàng huynh... Có ý muốn để nàng lộ diện."
Từ xưa đến nay, hai nước đàm phán, đều không thể thiếu việc hòa thân.
Nghĩa huynh để ta lộ diện trước mặt sứ thần.
Chính là muốn để ta với tư cách là "Công chúa" của Đại Tề, gả đến Bắc Tề.
Ta có thể đoán được.
Tiêu Úc tất nhiên cũng có thể.
"Nếu nàng không muốn, ta... Hoàng tẩu, có thể giúp nàng."
Giọng hắn ta hơi run, ánh mắt nhìn ta ẩn chứa mong đợi.
Nhưng ta lại lắc đầu: "Ta sẽ đi."
Ta mua núi trồng trà, vốn dĩ là có ý định bán trà đến Bắc Tề.
Nếu có thể đạt thành hợp tác với triều đình Bắc Tề, như vậy con đường sau này của ta sẽ dễ đi hơn rất nhiều.
Nghĩ vậy, ta ngẩng đầu nhìn Tiêu Úc.
Bỏ qua vẻ mặt kinh ngạc của hắn ta, và vẻ đau đớn chợt lóe lên trong mắt.
Ta kiên định nói.
"Phiền huynh quay về chuyển cáo với nghĩa huynh, ngày hôm đó đàm phán, ta muốn đi."
15.
Tiêu Úc đi rồi.
Lúc đi thất hồn lạc phách.
Mặc dù hắn ta không đồng ý, khuyên ta suy nghĩ kỹ, nhưng vẫn truyền đạt câu trả lời của ta cho nghĩa huynh.
Một ngày trước khi sứ thần vào kinh, cung yến tiếp đón, cung nữ đã đưa cẩm y hoa phục đến.
Không chút do dự, ngày hôm sau ta liền trang điểm cẩn thận, lên xe ngựa mà người trong cung phái đến đón ta.
Chỉ là ta có dẫn theo thêm một người Tiểu Hồ Liên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tong-thu/chuong-11.html.]
Lần cung yến tiếp đón này được tổ chức tại bãi săn b.ắ.n ở ngoại ô kinh thành. Lúc ta và Tiểu Hồ Liên đến, bên ngoài bãi săn b.ắ.n đã đỗ đầy xe ngựa.
Nghĩa huynh và tẩu tẩu không vào bãi săn bắn, hình như là đang đợi ta.
Bọn họ không vào, thị vệ và đại thần phía sau cũng cung kính chờ đợi.
Người rất đông, chen chúc nhau.
Nhưng ta vẫn liếc mắt một cái liền nhìn thấy Thẩm Hành Chỉ và Tiêu Úc, trên đỉnh đầu đều có hai chữ 【Phu quân】.
Lần trước không nhìn thấy cùng lúc, ta còn chưa cảm thấy hoang đường lắm.
Lúc này, nhìn hai người bọn họ đứng chung một chỗ.
Trong lòng ta đột nhiên cảm thấy không đúng, ánh mắt hồi lâu không thể dời đi.
Mãi cho đến khi nghĩa huynh và tẩu tẩu đi tới.
"Ôi, sao lại mang cả tiểu thỏ con này đến vậy?"
Ta mới hoàn hồn, cười cười: "Có ích."
Nghĩa huynh cười sang sảng, đưa tay muốn xoa đầu Tiểu Hồ Liên.
Nhưng Tiểu Hồ Liên lại lùi về sau một bước, trốn sau lưng ta.
Tiểu Hồ Liên không thích nghĩa huynh, cũng không thích Thẩm Hành Chỉ và Tiêu Úc.
Chỉ duy nhất với tẩu tẩu, nó mới hiếm khi thân thiết.
"Mấy tháng không gặp, Hồ Liên lại cao lên rồi."
Anan
Tẩu tẩu vừa cười vừa đi tới, khoác tay ta.
Tiểu Hồ Liên nghe vậy, ngoan ngoãn gật đầu thật mạnh. Sau đó để mặc cung nữ bên cạnh dỗ dành bằng kẹo hoa quế rồi rời đi.
Nhìn theo bóng dáng nó, tẩu tẩu mới trêu chọc: "Hoàng thượng, muội muội muốn nói chuyện riêng với nghĩa muội."
Chờ đến khi nghĩa huynh dẫn theo quần thần đi phía trước.
Tẩu tẩu mới cụp mắt xuống, nụ cười cay đắng.
"A Thư, muội không nên đến."
"Muội muốn bàn bạc chuyện thông thương với sứ thần Bắc Tề, để đạt thành hiệp nghị đình chiến."
"Nhưng hôm nay đến đây không phải là sứ thần, mà là Đại hoàng tử Bắc Tề, người này bá đạo hiếu chiến, chưa chắc đã cân nhắc đến đề nghị của muội.”
"Mà nghĩa huynh của muội... Hắn ấy bây giờ không chỉ là nghĩa huynh của muội, còn là hoàng đế của Đại Tề, chưa chắc đã để ý đến muội."
Không sai.