Trả ơn nghĩa, trọng sinh để trở thành vợ chồng! - Chương 888
Cập nhật lúc: 2024-09-28 14:36:17
Lượt xem: 51
Vị trung tá trẻ tuổi gật đầu, nhưng mà còn không đợi cho anh ta nghĩ ra cách để rời đi, cái lều vải đột nhiên bắt đầu rung chuyển tựa như gặp đòn tấn công kỳ lạ nào đó. Một giây sau, dây leo mạnh mẽ dày đặc đã xé nát cái lều trại.
Hai tên trung tá sắp c.h.ế.t cũng không hiểu rõ ràng là có chuyện gì đang xảy ra.
Ở bên ngoài doanh trại, Yến Thiếu Ngu quan sát doanh trại bị dây leo xâm nhập trên diện rộng, trên mặt anh cũng khó nén được vẻ kinh ngạc.
Anh vẫn đánh giá thấp năng lực của Cố Nguyệt Hoài rồi. Ở trong rừng sâu núi thẳm, cô ra vào nơi đây như chốn không người, không có thứ gì có thể ngăn cản được bước chân của cô. Dựa vào điều đó, tâm trạng căng thẳng như dây cung của anh cũng được thả lỏng. Cứ như vậy, bên trong pháo đài dưới lòng đất của nước M thật sự sắp đổi chủ rồi.
"Đi thôi!” Cố Nguyệt Hoài dẫn đầu bước ra khỏi bụi cỏ, cô tiến về phía doanh trại.
Yến Thiếu Ngu đi theo sát ở phía sau, hai người đi thẳng một mạch, dây leo đã lần lượt rút lui, chúng quấn quanh ở dưới gốc cây, trông không có gì khác thường cả. Trong doanh địa, binh sĩ trước khi c.h.ế.t đều mang vẻ mặt mờ mịt, biểu cảm bị đóng băng lại.
Đi vào lều chính, quan sát t.h.i t.h.ể của hai tên trung tá, Yến Thiếu Ngu cũng có chút thổn thức, sĩ quan quân đội của nước M đã là sĩ quan có cấp bậc cao nhất mà Trung đội 168 gặp được, không ngờ rằng hai sĩ quan c.h.ế.t cùng một lúc.
Cố Nguyệt Hoài kéo quân hàm từ trên vai của tên trung tá rồi đưa cho Yến Thiếu Ngu, nói: "Cầm đi."
Yến Thiếu Ngu giật mình, anh do dự một chút, nhận lấy quân hàm rồi xoa nhẹ nhàng ở giữa, cảm nhận được cản giác mát lạnh.
Sau khi b.ắ.n vào từng thi thể, Cố Nguyệt Hoài dẫn Yến Thiếu Ngu đi tới lối vào pháo đài dưới mặt đất.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-888.html.]
Anh hơi nheo mắt lại, quan sát lối vào địa đạo kín đáo, hỏi: "Chính là chỗ này sao?”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, đáp: "Bên trong pháo đài dưới mặt đất có không ít người, khoan đi vào đã, hãy chờ ở đây để em dọn dẹp ở bên trong một chút đã. Đây chắc hẳn là binh lực còn sót lại của nước M. Nếu chiếm được nơi này, anh có thể quay về tiền tuyến."
Yến Thiếu Ngu gật đầu, anh nắm tay của Cố Nguyệt Hoài, nói khẽ: "Vất vả cho em rồi."
Cố Nguyệt Hoài nhếch môi lắc đầu: "Em cũng là người dân của nước Z nên cũng không muốn đồng bào của mình c.h.ế.t ở trên chiến trường. Nếu như có thể không uổng phí một binh một tốt nào mà giành được chiến thắng, cớ sao mà không làm chứ? Em cảm thấy rất vinh dự khi bản thân có thể giúp được một tay."
Hành động dọn dẹp được tiến hành rất nhanh. Tuy rằng rễ của những dây leo ở trong lòng đất đã bị chặt đứt để xây dựng nên pháo đài dưới mặt đất, nhưng dưới tác dụng của lực chữa trị, dây leo sinh trưởng tốt và nhanh chóng tàn sát những binh sĩ đang làm việc bên trong pháo đài dưới lòng đất.
Bên trong pháo đài dưới mặt đất có gần một trăm người, phải phí một chút sức lực mới tiêu diệt được toàn bộ.
Cố Nguyệt Hoài hít sâu một hơi, cô che giấu sự mệt mỏi ở trong thân thể, quay đầu lại nói với Yến Thiếu Ngu: "Đi, đi vào thôi."
Hai người nắm tay nhau, đi từng bước một đi xuống địa đạo. Hiển nhiên là người dân nước M rất dụng tâm, địa đạo có chín hành lang quanh co và có rất nhiều ngã rẽ. Nếu như không phải là có Cố Nguyệt Hoài cảm ứng dẫn đường, e rằng mất hai ngày cũng không tìm được nơi chính xác.
Đợi đến khi bọn họ đã tới đáy, không khí trở nên loãng một chút, hành lang vốn đang tối tăm cũng sáng sủa hơn một chút.
Lúc trước, Cố Nguyệt Hoài cũng chỉ là cảm nhận được tình hình ở đây, nhưng đến khi tận mắt nhìn thấy, cô vẫn cảm thấy kinh ngạc.
Công sự này có diện tích rất rộng, được bố trí các trạm phát điện, hệ thống thoát nước, phòng tắm các khu, còn có một phòng được sắp xếp làm nơi ở cho binh sĩ, phòng họp, phòng y tế, phòng điện thoại và sở chỉ huy sĩ quan.