Trà xanh đừng hòng xen vào cuộc sống của tôi ! - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-10-28 21:44:58
Lượt xem: 16
Cậu ấy nói tiếp:
“Hôm Thất tịch, Hứa Triết cầm bó hoa hồng đứng trước cửa ký túc xá bọn mình bồi hồi rất lâu.”
“Trong bó hoa vốn có một tấm thiệp, nhưng anh ấy ném nó vào thùng rác.”
“Em tớ nhặt được tấm thiệp đó, cậu muốn xem nội dung trong tấm thiệp không?”
Nghê Hạ nói xong, còn gửi một bức ảnh.
Ảnh chụp một tấm thiệp nhặt ra từ thùng rác, trên đó viết
“Hi vọng mỗi ngày em sẽ tỉnh giấc trong hương hoa hồng, cô gái của anh—-Ôn Linh.”
Phía dưới kí tên Hứa Triết.
Giờ phút này, cậu ta đang ngồi chỗ đằng sau tôi.
Tôi quay đầu nhìn, cậu ta và tôi nhìn nhau, ánh mắt ấy quả thật có chút mùi vị yêu thầm.
Tôi vội quay đầu đi, vừa vặn đụng phải ánh mắt của Chu Thần Hi ở ghế trước, ánh mắt anh nhìn tôi là sự yêu thích công khai.
Từ xe ngắm cảnh xuống, chúng tôi đổi cáp treo lên tới lưng núi, sau đó leo bộ lên đỉnh.
Chu Thần Hi đi mua gậy leo núi và bình dưỡng khí, tôi và Hứa Triết đứng tại chỗ chờ anh.
Hứa Triết lấy một viên socola trong balo ra đưa cho tôi, nhẹ nhàng nói:
“Linh Linh, ăn miếng sô cô la bổ sung thể lực đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tra-xanh-dung-hong-xen-vao-cuoc-song-cua-toi/chuong-12.html.]
Bình thường cậu ta hay gọi tôi Ôn Linh, giờ lại gọi Linh Linh, rất là ảo, tôi biết cậu ta đang thử.
“Không cần, tớ không thích ăn sô cô la.”
Tôi phịa bừa một lý do.
“Thế à? Chu Thần Hi bảo cậu thích ăn.”
Dường như cậu ta nhìn ra tôi đang né tránh.
“Giờ không muốn ăn.”
Tôi hơi mất tự nhiên, sô cô la cậu ta đưa là nhãn hiệu và vị tôi thích nhất. Không phải trùng hợp chứ?
Ai sẽ đặc biệt đi nhớ bạn gái của bạn cùng phòng thích vị sô cô la nào chứ?
Cậu ta thấy tôi không nhận, bèn cất sô cô la đi, tán chuyện:
“Vậy cậu thích cái gì? Thích hoa hồng không?”
Tôi bí từ, cậu ta lại bổ sung:
“Không phải con gái đều thích sô cô la và hoa hồng à?”
“Tớ thích sen đá…”
Tôi ngẩng đầu nhìn Chu Thần Hi, anh đã mua xong gậy leo núi và bình dưỡng khí.
Tôi bước lại cầm gậy leo núi từ tay anh, Hứa Triết cũng dời mắt đi, coi như chưa xảy ra gì cả.