TRĂNG LẶN - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-06-29 19:34:41
Lượt xem: 2,603
Tôi và cô ấy đi đến cạnh sân vận động, đụng phải Giang Thiêm.
Anh ta không học cùng lớp với tôi.
Nhưng tất cả học sinh trong trường đều biết, anh ta là bạn trai từ thuở nhỏ của tôi, Lục Tâm Hỷ.
Ánh mắt Giang Thiêm lướt qua mặt tôi, dừng lại một chút phía sau tôi:
"Tâm Tâm, sao đến muộn vậy? Đúng rồi, nghe nói lớp cậu có học sinh chuyển trường mới đến?"
Kiếp trước, mỗi lần Lâm Tửu đổ oan cho tôi.
Anh ta luôn bắt tôi xin lỗi Lâm Tửu, để mọi chuyện qua đi.
Giả vờ đứng về phía tôi.
Thực ra, chỉ bằng vài lời đã xác định tôi là kẻ bắt nạt.
Nghĩ tới đây, tôi không chút báo trước giơ tay tát anh ta một cái.
"?!"
Tô Lan bên cạnh lại lần nữa kinh ngạc.
Còn Giang Thiêm không thay đổi biểu cảm, chỉ có ánh mắt lạnh đi một chút, rồi lại giả vờ thân mật, cúi đầu cọ má tôi:
"Sao vậy Tâm Tâm, tâm trạng không tốt à?"
4
Kiếp trước, mãi lâu sau tôi mới biết được.
Khi còn nhỏ, Giang Thiêm bị mẹ bỏ lại ở công viên giải trí và được cô nhi viện nhận nuôi một thời gian.
Ở đó, anh ta quen một cô bé vui vẻ và lạc quan.
Cô ấy ngủ chung giường với anh và cho anh một viên kẹo.
Đó là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời anh.
Ánh sáng đó chính là Lâm Tửu.
Hơn nữa, ngay từ ngày đầu tiên cô ấy chuyển trường, Giang Thiêm đã nhận ra cô ta.
Anh ta luôn tin tưởng tuyệt đối vào lời nói của Lâm Tửu rằng tôi bắt nạt cô ta, và căm hận tôi đến tận xương tủy.
Nhưng vì thân phận con riêng của mình, anh ta không thể làm gì khác ngoài việc phải chịu đựng và lấy lòng tôi.
Bởi vì anh ta cần thông qua việc liên hôn với tôi để đứng vững trong gia tộc.
Nghĩ đến đây, tôi mở miệng nói: "Chia tay đi."
Đồng tử anh ta đột nhiên co lại: "...Tại sao? Cho tôi một lý do, Tâm Tâm."
Tôi rút khăn giấy, từ từ lau má bị anh ta chạm vào:
"Không muốn yêu con của người thứ ba, thấy bẩn, lý do này đủ không?"
5
Rời đi, Tô Lan cẩn thận hỏi tôi có phải bị ma nhập không.
Cô ấy hỏi vậy tôi cũng không ngạc nhiên chút nào.
Vì hồi trung học, tôi thích Giang Thiêm một cách rõ ràng và nồng nhiệt như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trang-lan/chuong-2.html.]
Ngày nào tan học cũng đợi anh ta cùng về nhà, nướng bánh quy đến khi tay đầy vết thương, rồi vẫn cười tươi mang cho anh ta.
Sự thiên vị của tôi, rõ ràng đến mức cả thế giới đều biết.
Nhưng bây giờ thì khác rồi.
Lục Tâm Hỷ vừa mới lên lớp 12 đã chết.
Người đang đứng ở đây bây giờ, là người đã c.h.ế.t một lần, Nữu Hỗ Lộc Tâm Hỷ!
6
Cả ngày hôm đó, Lâm Tửu không xuất hiện lần nào.
Tôi biết, điều cô ta tự hào nhất chính là khuôn mặt đó.
Nếu không thể tận dụng tối đa, cô ta sẽ không dễ dàng ra tay.
Tôi rất kiên nhẫn chờ đợi.
Rất nhanh đến thứ bảy, sinh nhật mười tám tuổi của tôi.
Bố mẹ đã nói từ sớm, sẽ tổ chức một buổi tiệc lớn để chúc mừng tôi trưởng thành.
Nhưng do công ty có việc gấp, họ phải đến muộn một chút.
Đèn chùm pha lê sáng lấp lánh.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Tôi mặc váy dạ hội cao cấp, dọc theo cầu thang xoắn đi xuống phòng khách.
Từ xa đã thấy anh trai tôi, Lục Tâm Đình.
Anh ta mặc vest chỉnh tề, vẻ mặt lạnh lùng gọi tôi: "Lục Tâm Hỷ, lại đây."
Tôi bước tới.
Giả vờ không thấy ánh mắt u ám của Giang Thiêm và vẻ mặt sắp khóc của Lâm Tửu sau lưng anh ta.
Tôi cười ngọt ngào:
"Anh gọi em làm gì? Có phải chuẩn bị quà cho em không?"
Lục Tâm Đình lạnh lùng nhìn tôi một lúc, rồi mở miệng:
"Bắt nạt bạn học, lăng mạ bạn bè, Lục Tâm Hỷ, nhà họ Lục dạy dỗ em như thế sao?"
Anh ta nói to không giảm chút nào.
Trong chốc lát, mọi ánh mắt của khách khứa đều đổ dồn về phía này.
"Anh đang nói gì vậy? Em không hiểu."
Tôi nhìn Lâm Tửu, nghiêng đầu hỏi,
"Em đã lăng mạ ai, và bắt nạt bạn học khi nào? Em còn không biết cô ta."
"Bây giờ cứng miệng cũng đã muộn, làm sai thì phải trả giá."
"Hôm nay bố mẹ không ở đây, anh thay họ dạy dỗ em."
Nói xong, Lục Tâm Đình rút thước kẻ từ giá sách bên cạnh.
Nhìn tôi, từng chữ nghiêm khắc:
"Quỳ xuống."