Trêu chọc phu quân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-09-18 14:34:38
Lượt xem: 338
Ta tên là Lý Sơ Hi, nhi nữ của Đại phu nhân Hầu phủ.
Lúc nhỏ vì ham chơi rơi xuống nước, được thế tử gia Bạch gia, Bạch Dật Thần cứu.
Từ đó hai nhà định ra hôn ước, đợi đến khi ra cập kê sẽ bàn chuyện cưới hỏi.
Năm nay ta đã mười bốn, chỉ còn hai năm nữa là cập kê.
Không nghĩ tới chỉ vì một lần đi dưới trời mưa tuyết quá lâu, mà bị nhiễm phong hàn, liền ngã bệnh nặng một trận.
Sau khi khỏi bệnh, ta lại có thể nhìn thấy mấy dòng phụ đề màu trắng kỳ quái.
Tỉ như hiện tại, mấy dòng chữ đang bay lơ lửng trên đầu Bạch Dật Thần này.
【Nữ chính thực là thảm quá mà, nam chính cùng nữ phụ lén lút tư thông, nàng lại chẳng hay biết gì cả. 】
Nữ chính?
Ta dụi mắt nhìn lại, một dòng chữ khác lại hiện lên trên đầu hắn:
【 Lầu trên, đây cũng là do nàng tự chuốc lấy, Bạch Dật Thần cùng Lý Tiêu Tiêu mới là trời sinh một cặp. 】
Ta tức giận đến run người, nhưng nhìn ánh mắt quan tâm của Bạch Dật Thần, ta lại có chút nghi hoặc:
【 Mọi người có thấy không, cổ của nam chính có mấy dấu dâu tây nhỏ. 】
【 Đã ba lần rồi, đều là cùng nữ phụ thân mật, chắc hẳn cái gì cũng đã làm rồi. 】
Ánh mắt ta nặng nề di chuyển xuống, quả nhiên liền thấy như vậy.
Khi hắn phất tay áo lên, một mùi hương quen thuộc bay ra, là mùi phấn hương mà thứ muội thường dùng:
Thì ra là thế!
"Tiểu Hi, nàng cảm thấy khá hơn chút nào chưa?"
Ta nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, nặng nề giơ tay, tát lên mặt hắn một cái.
"Lúc trước, ta và ngươi cùng đứng bên hồ, là ngươi đẩy ta xuống, rồi cũng nhảy xuống theo, đúng không?"
Hắn che mặt, trong mắt lóe lên một tia tức giận.
Nhưng khi cha mẹ ta cùng thứ muội đi đến, thần sắc hắn liền thay đổi, chỉ còn lại quan tâm săn sóc:
“Nàng làm sao vậy?”
“Tiểu Hi muốn...”
"Cha mẹ, hai người phải làm chủ cho nhi nữ, lúc trước, con bị ngã xuống hồ, là đang ở cùng với Lý Tiêu Tiêu. Hai người này đã sớm có qua lại. Lần này con bị bệnh, cũng là do bọn họ hại."
Ta ngắt lời hắn, run rẩy co vào một góc giường, bộ dáng sợ hãi, trông vô cùng đáng thương.
“Tiểu Hi!”
“Tỷ tỷ!”
“Hi nhi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/treu-choc-phu-quan/chuong-1.html.]
Thanh âm của mọi người đồng loạt vang lên, sắc mặt mỗi người mỗi khác, thay đổi hết trắng lại xanh, vô cùng đặc sắc.
Ta tiếp tục mở to mắt, nhìn chằm chằm vào một chỗ, kinh hoàng nói:
“Các người nhìn cổ hắn đi, tại sao lại có dấu vết màu đỏ? Trên người hắn còn có mùi hương của nữ tử, tay áo và cổ áo đều có dấu vết!”
“Tỷ tỷ, sao tỷ có thể...”
“Đừng giớt ta, muội muội, ta không tranh với muội, ta sẽ từ hôn, từ hôn.”
“Đủ rồi!” Cha ta lạnh lùng quát một tiếng, đi đến bên giường, trên môi cố nặn ra một nụ cười gượng gạo,
“Hi nhi bị dọa sợ rồi, còn không mau đi gọi đại phu.”
Ta ngẩng đầu lên, không cam lòng rơi nước mắt, cuối cùng trong mắt cha ta, lợi ích vẫn là quan trọng nhất.
Ngay cả tính mệnh của nữ nhi, phụ thân cũng không thèm để tâm sao?
Mẹ ta lập tức chạy tới ôm lấy ta, giọng nghẹn ngào:
"Hầu Gia, nếu Hi nhi có chuyện gì bất trắc, ta liều mạng với ông."
"Lão bất phu"
"Nếu Hầu Gia không điều tra rõ ràng sự tình, ta sẽ đưa Hi nhi về nhà ngoại ở."
Phụ thân không còn cách nào khác, đành phải đem hai người ra ngoài tra hỏi:
Chỉ là ta không có chứng cứ trong tay, mặc dù tổ phụ là Thái Sư, có thể gây áp lực cho Bạch gia.
Nhưng hôn thư đã định, cũng không thể cưỡng cầu.
Ta phải tìm cho mình một lối thoát.
Hành động của ta đã làm mọi người chấn kinh! Những phụ đề màu trắng kia lại hiện ra:
Bọn họ liên tục bình luận điên cuồng, nữ chính không gả cho nam chính sao?
【 Nếu không lấy nam chính, vậy nàng sẽ chọn gả cho ai.
Sau đó bọn họ lại đề cập đến mấy người.
【 Ta ủng hộ Phó tiểu tướng quân, hắn cũng không tệ nha, tính tình tốt, lại biết quan tâm đến người khác, chỉ là mệnh quá ngắn sống không quá ba mươi, nếu không sẽ là một nam chính điển hình trong truyện ngôn tình cẩu huyết nha.】
Phó tiểu tướng quân? Phó Kinh Hồng?
Hình như hắn mới khải hoàn hồi kinh không lâu, không biết bây giờ còn ở kinh thành hay không?
Ta mím môi, liền phái người đi nghe ngóng.
Ngày hôm sau, biết được hắn đang dùng bữa tại tửu lâu Kính Hương, ta vội vàng chuẩn bị rồi lẻn ra ngoài bằng cửa sau.
May mắn là ta vừa đến nơi đã nhìn thấy hắn.
Mà bọn lưu manh mà ta thuê cũng vừa đi đến.
Ta dựng lên một màn kịch, một nữ tử ra ngoài chơi bị đám lưu manh cướp túi tiền, một đường đuổi theo vào một con hẻm nhỏ, bị bọn chúng bao vây.
Đợi hắn cắn câu.