TRIỀU TRIỀU - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-09-12 19:53:03
Lượt xem: 2,974
Thấy mọi chuyện đã hết hy vọng, Mạnh Hàm như người c.h.ế.t đuối vớ được cọc, gào thét: “Hoàng Thượng, tất cả đều là do Thẩm Húc ép buộc thần thiếp, hắn ta đã trộm khăn tay riêng của thần thiếp, đe dọa thần thiếp rằng nếu không ân ái với hắn ta, hắn ta sẽ hủy hoại thanh danh của thần thiếp. Thần thiếp thật sự không còn cách nào khác.”
“Hoàng Thượng, không phải người đã nói là yêu thần thiếp nhất sao? Từ nay về sau, ngày ngày thần thiếp sẽ hầu hạ người, xin người hãy tha cho cái mạng nhỏ của thần thiếp!”
Mạnh Hàm quả nhiên là người làm việc lớn, biết co biết duỗi như vậy, thật ngoài dự đoán của những người có mặt nơi đây.
Còn Thẩm Húc thì như không hề quen biết Mạnh Hàm, mặt trắng bệch.
“Nương nương, sao người có thể nói vậy?”
“Rõ ràng là người đã câu dẫn thần mà.”
“Người còn nói, Hoàng Thượng vừa già vừa sến, mỗi lần đều khiến người cảm thấy ghê tởm. Người có thể ân ái một đêm với thần, cho dù có c.h.ế.t người cũng cam lòng.”
“Người là nương nương mà thần nguyện c.h.ế.t cũng phải bảo vệ, nhưng sao người có thể đối xử với thần như vậy…”
Trận cãi vã này thật quá thú vị, quả là ngoài dự đoán của ta.
Thẩm Húc bị bịt miệng lôi đi, chỉ sợ hắn ta sẽ nói ra những câu từ tàn bạo hơn nữa.
Mạnh Hàm thì không ngừng chửi rủa hắn ta là đồ đần độn, nàng ta bị mù mới để ý đến hắn ta.
Hoàng Đế tức giận đến ngất xỉu, trước khi ngất còn kêu lớn: “Trẫm sẽ băm đôi cẩu nam nữ này ra thành trăm mảnh!”
13.
Những diễn biến tiếp theo của câu chuyện, ta đều nghe từ Tiêu Như Phong kể lại.
Mạnh Hàm bị lăng trì đến chết, Hoàng Đế đã thực hiện lời hứa băm nàng ta thành trăm mảnh.
Tuy nhiên, trong cung truyền ra ngoài rằng Mạnh Quý Phi đột ngột mắc bệnh nặng và qua đời.
Còn Thẩm Húc đương nhiên cũng “chết rồi”.
Truyền rằng, hắn ta đã đ.â.m vào cột vì không chịu nổi sự sỉ nhục của Tiêu Như Phong, cái “chết”của hắn ta rất có thể diện.
Tuy nhiên, thực tế là hắn ta bị Hoàng Đế ban cho Tiêu Như Phong, hàng ngày bị mấy tên đại hán thay phiên nhau hầu hạ.
Chỉ có như vậy mới giải được nỗi hận trong lòng Hoàng Thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trieu-trieu/chuong-16.html.]
Tiêu Như Phong vì tội “bức tử” biên soạn của Hàn Lâm Viện mà bị Hoàng Đế phạt một trăm trượng trước triều đình.
Dĩ nhiên, cái đánh này chỉ là làm bộ làm tịch.
Bên ngoài trông có vẻ như thịt nát bấy, m.á.u me be bét rất đáng sợ.
Nhưng thực tế, khi ta đến “thăm hỏi” Thẩm Húc ở Tiêu phủ vào bảy ngày sau, thì Tiêu Như Phong đã có thể đi lại một cách nhanh nhẹn.
Đúng vậy, ta đã đến “thăm hỏi” Thẩm Húc.
Lúc đó hắn ta bị xích tay chân vào một cái lồng, đây sẽ là bến đỗ của hắn ta suốt quãng đời còn lại.
Thấy ta, hắn ta trước tiên là chửi rủa ta, sau đó lại hỏi ta, tại sao.
Ta nói với hắn ta rằng, ta đã mơ một giấc mơ.
Ta kể lại cho hắn ta nghe tất cả những chuyện ta đã trải qua ở kiếp trước, từng chuyện từng chuyện một.
Ta nói với hắn ta rằng, ban đầu, hắn ta đáng lẽ sẽ giẫm đạp lên m.á.u tươi của ta và con ta, đưa người yêu của hắn ta lên vị trí cao nhất.
Nhưng bây giờ, hắn ta chỉ có thể ở trong cái lồng này, ngày ngày chờ đợi bị “lâm hạnh”.
Đây là kết cục mà ta đã cẩn thận lựa chọn cho hắn ta.
Còn ta, nhờ sự từ bi của Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương, sau khi tổ chức tang lễ cho Thẩm Húc, đã được đưa đến thảo nguyên ở biên giới.
Nơi này do ta chọn, kiếp trước, con gái ta, Triều Triều, từng nói rằng nơi con bé muốn đến nhất là thảo nguyên ở biên giới, con bé đã đọc một câu thơ “Làn khói trơ trọi trên sa mạc rộng lớn, ánh tà dương rơi xuống con sông dài”, nhưng suốt ngày con bé chỉ có thể ở nhà học cầm học hoạ, chưa bao giờ được đi xa.
Lúc đó, ta hứa với con bé rằng, đợi đến khi nó tròn bảy tuổi, ta sẽ xin phụ thân nó, cùng con bé đi xa để ngắm nhìn thế giới ngoài kia.
Nhưng mà, Triều Triều của ta, cuối cùng vẫn không đợi được đến năm bảy tuổi.
Triều Triều, kiếp này, a nương sẽ thay con đến thảo nguyên biên giới, ngày ngày ngắm ánh tà dương, đêm đêm ngắm sa mạc rộng lớn.
Nếu con có thể tha thứ cho a nương, kiếp sau, xin con hãy làm con gái của a nương một lần nữa.
-Hết-