Trở về trước khi yêu quỷ phu quân vì ta chết trận - 1
Cập nhật lúc: 2024-11-01 23:48:35
Lượt xem: 7
“Từ ta ở tiên khôi dạo phố nhìn thấy ngươi lần đầu tiên, ánh mắt ấy đã khiến ta nhận ra đúng như từ trước người ta vẫn nói với nhau rằng tiểu thư Lưu Ngọc là đại tiểu thư tôn quý nhất của Âm Sơn thị, khác biệt một trời một vực so với chúng ta. Dù trước đó, ta vốn khinh thường những lời này, người với người, không thể chỉ so xuất thân, nhưng cho đến khi đó ta thật sự phải thừa nhận rằng t chưa bao giờ biết cái gọi là 'kim chi ngọc diệp' chân chính.”
“Có điều, Âm Sơn Lưu Ngọc, ngươi vậy mà cũng sẽ có ngày trở nên nhèo túng như thế này.”
Đêm đó, tiên đô Ngọc Kinh bị phong tuyết bao phủ, sương mù chất chồng như núi tuyết cao ba thước.
Lưu Ngọc nằm lên lớp tuyết mềm mại, trong lòng vết thương chí mạng ào ạt chảy máu, làm ướt đẫm nền đất dưới thân, quanh thân mình đều là máu, m.á.u nhuộm đẫm huyết y.
Mắt nàng hơi giật giật, ánh mắt mờ mịt lướt qua mũi kiếm đang còn nhỏ m.á.u của thanh niên, nhìn về phía những bóng dáng đang lay động phía sau hắn.
Trong bối cảnh lấp lánh của ánh sáng lạnh lẽo, những bóng người đứng ở giữa phong tuyết hoang vắng, Côn Ngô phía nam, Cửu Phương phía đông, Ngu Uyên phía tây, từ nam đến bắc, từ đông đến tây, những hậu bối xuất sắc của các thế gia lớn nhỏ của tiên gia đều tới không ít, giữ cảnh tuyết hiu quạnh, tạo thành một mảnh đen nghìn nghịt.
Lưu Ngọc thoáng lướt qua, trong đó nhận ra không ít gương mặt quen thuộc, những người đã từng đi theo nàng tiền hô hậu ủng, đến bây giờ lại...a...
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/1.html.]
“Đừng nói những điều vô ích nữa.”
Giữa đám đông, một thiếu nữ lạnh lùng cắt ngang lời nói.
“Âm Sơn Lưu Ngọc, ngươi biết rõ pháp gia hình danh chi thuật lợi hại đến mức nào. Nếu như ngươi vẫn tiếp tục im lặng như vậy, Yến Vô Thứ sẽ động thủ, ta khuyên ngươi hãy mau chóng giao Đàn Ninh ra, Chung Ly gia sẽ bảo vệ mạng sống của ngươi.”
"Nàng sẽ không công đạo đâu.”
Ô y kính trang thanh niên ngồi xổm bên cạnh Lưu Ngọc, đầu ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy làn da mềm mại như trẻ con của nàng, cẩn thận vuốt ve những vết sẹo dữ tợn vặn vẹo chướng mắt trên gương mặt Lưu Ngọc.
“Để ngăn cản Chương Hoa công tử lợi dụng cuộc hôn nhân này bắt cóc Đàn Ninh, khống chế Đàn Ninh, người của Âm Sơn thị cựu thần, Âm Sơn Lưu Ngọc tùe trước như vậy yêu quý dung mạo, thế nhưng lại nguyện ý tự biến mình thành dáng vẻ này, có thể thấy được nàng không hề có ý định tồn tại trở về.”
Dù miệng nói như vậy, nhưng ngay sau đó, Lưu Ngọc lại cảm thấy một cơn đau nhức ập đến trong cơ thể, như thể âm thanh của hàng ngàn tiếng nổ vang lên.