Trọng Sinh Chi Khương Lê - Chương 81 (4)
Cập nhật lúc: 2024-07-01 18:16:47
Lượt xem: 126
Liễu phu nhân không thấy bóng dáng Khương Lê đâu, bèn hỏi Liễu Nhứ: "Sao không thấy Khương nhị tiểu thư đâu nữa?"
Liễu Nhứ đáp: "Muội ấy nói hơi choáng đầu, vào phòng trà nghỉ một lát ạ." Nói rồi lại lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu: "Hôm nay thấy muội ấy cũng uống có mấy đâu, sao tửu lượng lại kém thế nhỉ?"
Liễu phu nhân nhíu mày, không hiểu sao trong lòng lại dấy lên một nỗi bất an mơ hồ. Nhưng xung quanh cũng không có chuyện gì, bà chỉ đành cố tỏ ra bình thường và tiếp tục trò chuyện với mọi người.
Quý Thục Nhiên đang mỉm cười lắng nghe các phu nhân khen ngợi Khương Ấu Dao, bỗng nhiên Tôn ma ma bên cạnh tiến đến, cúi người nói nhỏ điều gì đó vào tai Quý Thục Nhiên. Quý Thục Nhiên gật đầu, trong mắt thoáng hiện lên một tia vui mừng.
Quý Trần thị cũng nhìn về phía Quý Thục Nhiên, thấy nàng ta mỉm cười hài lòng, bà cũng gật đầu mỉm cười theo.
Lư thị ngồi bên cạnh quan sát tất cả, rồi lại nhìn sang chỗ trống của Khương Lê, trong lòng đã có chút hiểu ra. Bà ta cố ý nhích lại gần Quý Thục Nhiên, hỏi: "Đại tẩu, sao Lê nha đầu vẫn chưa quay lại vậy?"
Lê nhi nói là rất chóng mặt," Quý Thục Nhiên cười nói: "Không ngờ tửu lượng của nó lại kém như vậy. Cũng phải, trước đây ở am Thanh Thành tám năm, không được uống rượu, nên mới bị chút rượu hoa quả làm say."
Lại một lần nữa nhắc lại chuyện Khương Lê bị đuổi khỏi nhà vì tội g.i.ế.c mẫu hại đệ.
Các phu nhân xung quanh xì xào bàn tán.
Lư thị cười lạnh trong lòng, không muốn nhìn thấy Quý Thục Nhiên đắc ý, bèn nói: "Ta thấy nên cho người đi xem chừng Lê nha đầu. Cung này rộng lớn, nó lại là lần đầu vào cung, lỡ lạc đường thì không hay."
"Không sao đâu." Quý Thục Nhiên hiền lành cười nói, "Ngọc Nga cũng ở cùng con bé, cũng có cung nữ dẫn đường, nếu đệ muội sợ trong cung không an toàn, trong cung có vệ binh nên sẽ an toàn."
Lư thị không nói nên lời. Bà ta không bao giờ có thể nghi ngờ rằng Thái hậu đang ở đây. Hơn nữa, cùng với những lời này, Lư thị cảm thấy trong lòng ớn lạnh khi nhìn thấy Lý phi ở đằng xa cũng đang nhìn mình, trên mặt lộ ra nụ cười, ân cần đáp: “Ta chỉ lo lắng cho bọn nhỏ mà thôi. Tẩu nói đúng, không sao đâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-chi-khuong-le/chuong-81-4.html.]
Dù gia thế nhà mẹ đẻ của Lư thị không tồi, nhưng nào sánh được với nhà họ Quý lúc này. Chưa kể đến chuyện khác, chỉ riêng Lệ tần của nhà họ Quý đã được Hoàng đế Hồng Hiếu hết mực sủng ái, ai dám so bì?
Người biết thời thế mới là kẻ tài giỏi.
Quý Thục Nhiên giờ đây vô cùng vui sướng, đến nỗi chẳng màng đến sự khiêu khích cố ý của Lư thị. Nàng ta vừa nhận được tin, Khương Lê và Diệp Thế Kiệt đã cùng vào phòng trà, cả hai đều bị bỏ thuốc, trong phòng còn đốt hương kích dục, hẳn là đang quấn quýt nhau rồi.
Sau một thời gian, khi đã có đầy đủ nhân chứng và vật chứng, nàng ta sẽ tìm được cớ để “phát hiện” chuyện ân ái giữa Khương Lê và Diệp Thế Kiệt, đồng thời vạch trần vụ bê bối này trước mọi người.
Khi Khương Lê gặp chuyện chẳng may, nụ cười của Quý Thục Nhiên đặc biệt dịu dàng. Nàng ta vuốt ve mái tóc đen của Khương Ấu Dao, trong lòng tràn ngập niềm vui của người chiến thắng.
Họ Khương vốn dĩ không có hai nữ tử chính thức. Nữ tử của bà chỉ có thể là trưởng nữ của Khương gia. Khương Lê không thể tranh giành với Khương Ấu Dao trong bất cứ việc gì, dù là sự sủng ái của Khương Nguyên Bách, địa vị trưởng nữ hay vị hôn phu của nàng.
Tất cả của Khương Lê đều phải được cho đi.
Trong cung, hiên vắng lặng như tờ.
Dưới mái hiên, những chiếc đèn lưu ly treo lơ lửng, ánh sáng lung linh lay động trong gió đêm, tựa hồ tỏa ra hương thơm diễm lệ, quyến rũ.
Hoàng cung rộng lớn, Khương Lê thong thả bước đi.
Nàng không vội vàng đến xem Khương Ngọc Nga và Chu Ngạn Bang có thể nên duyên hay không, bởi trong lòng nàng đã có dự liệu. Với một người xuất thân thấp hèn nhưng tâm tư lại không yên phận như Khương Ngọc Nga, chỉ cần khơi gợi đôi chút, ắt hẳn nàng ta sẽ tự mình nghĩ ra.
Khương Lê khẽ thở dài.
Trong cung điện hoa lệ, màn đêm che giấu biết bao nhiêu chuyện bẩn thỉu. Ai mà biết được dưới những khóm hoa rực rỡ kia, liệu đất trồng hoa có phải là những bộ hài cốt chất chồng lên nhau?
Nàng cũng không sợ đi nhầm đường, từ nhỏ nàng đã có trí nhớ siêu phàm, chỉ cần đi qua một lần là có thể nhớ được đường về. Gió đêm mát lạnh thổi vào mặt nàng, thật kỳ lạ, Khương Lê không hề có niềm vui và sự kích động của việc trả thù, khác với Quý Thục Nhiên đắc ý đến mất kiểm soát, khoảnh khắc này, nàng lại bình thản đến lạ thường.