[Trọng sinh] Đại lão sủng vợ lên không hề có nguyên tắc - 54
Cập nhật lúc: 2024-11-03 22:13:41
Lượt xem: 2
Anh ta nhìn cô đầy nghi ngờ, cố tìm hiểu xem liệu có phải cô đang kiềm nén gì đó để chuẩn bị bùng nổ hay không. Nghĩ đến khả năng này, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng Chiến Anh, anh càng chăm chú quan sát Cố Cửu Từ, nhưng cuối cùng không phát hiện ra điểm nào bất thường.
“Cố tiểu thư, đến rồi.”
Thang máy “ting” một tiếng, cửa mở ra. Cố Cửu Từ ngẩng đầu, bước ra ngoài.
Cố Cửu Từ nhớ rằng cả tầng cao nhất này đều là văn phòng của Hoắc Minh Triệt. Ngoài trợ lý Chiến Anh, không ai được phép bước qua cánh cửa này. Từ trước đến nay, Hoắc Minh Triệt không tuyển nữ trợ lý hay thư ký, thậm chí mẹ hay họ hàng nữ nào cũng không thể tùy tiện vào đây.
Có lần, một nữ nhân viên phục vụ của nhà hàng vô tình chạm vào áo của Hoắc Minh Triệu, anh lập tức đứng tại chỗ, cởi ra và ném đi. Trong giới truyền thông, mọi người đồn rằng Hoắc Minh Triệt ghét phụ nữ, thậm chí nghi ngờ giới tính của anh, nhưng vì sợ quyền lực của anh nên không ai dám nói thẳng hay đồn đoán gì. Cố Cửu Từ cười thầm; tự nhiên có loại cảm giác tự hào 'tất cả đều say, mình ta tỉnh', chỉ có cô biết Hoắc Minh Triệt nào phải ghét nữ nhân hay có vấn đề về tính hướng, tối hôm qua anh còn ôm cô ngủ đấy.
“Ông chủ đang ở bên trong, Cố tiểu thư, cô tự đi vào nhé.” Chiến Anh nhìn cô, rồi dừng lại ở cửa thang máy, rõ ràng không muốn làm "bóng đèn" mà bị ánh mắt của ông chủ "gi.ết ch.ết".
“Tôi biết rồi.” Cố Cửu Từ gật đầu, thang máy vừa khép lại, cô hít sâu một hơi rồi đẩy cửa bước vào.
Không gian bên trong cực kỳ rộng, Hoắc Minh Triệt mặc bộ âu phục đen may riêng, ngồi trước bàn làm việc, đôi mày rậm khẽ cau lại, nghiêm túc nghe cấp dưới báo cáo. Khi Cố Cửu Từ đẩy cửa vào, ánh mắt của anh liền hướng về cô, ra hiệu cho người bên cạnh ngừng lại.
“Ra ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-dai-lao-sung-vo-len-khong-he-co-nguyen-tac/54.html.]
“Vâng, tổng giám đốc.” Mấy giám đốc lập tức đáp, nhìn nhau ngơ ngác rồi nối đuôi nhau rời đi.
Cửa vừa đóng lại, căn phòng rộng lớn chỉ còn lại hai người, Cố Cửu Từ có chút căng thẳng, nuốt một ngụm nước bọt.
Nga
“Có phải em làm phiền anh rồi không? Anh đang bận à?”
“Không, không bận.” Hoắc Minh Triệt điềm tĩnh đáp, đôi mắt sâu thẳm chăm chú nhìn cô.
Cố Cửu Từ còn đang nghĩ xem nên nói chuyện gì tiếp thì bụng cô bỗng nhiên kêu lên.
“Ờ... hôm nay dùng não nhiều nên hơi tốn calo, đói hơi sớm…” Cố Cửu Từ đỏ mặt giải thích.
“Vậy ăn cơm trước đã.” Hoắc Minh Triệt khẽ liếc qua bàn trà bên cạnh rồi nhìn về màn hình máy tính.
Cố Cửu Từ mới để ý thấy trên bàn có một hộp cơm bốn tầng, mùi hương ngào ngạt tỏa ra. Kỳ lạ, lúc nãy vào sao cô không thấy?