Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh: Lật Ngược Tình Thế - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-10-04 19:55:00
Lượt xem: 232

29.

 

Nước cờ thứ ba của ta, thật ra chưa từng bị chuyện Sở Hành sống lại ảnh hưởng tới.

 

Bởi vì ta biết rõ, thế nhân vẫn thường thích suy bụng ta ra bụng người.

 

Hơn nữa hắn ta giờ đã trở thành một bạo quân tàn nhẫn.

 

Ở trong mắt hắn ta, tối nay, ta chắc chắn sẽ huy động quân binh, chiếm cứ hoàng cu, sửa lại di ngôn của Bệ hạ, mở đường cho Sở Ngu lên ngôi.

 

Nhưng hắn ta đã quên mất còn có khả năng thứ hai.

 

Bởi vì hắn ta cũng bức thiết chờ đến đêm nay, chờ ngày hắn ta quay về ngôi vị trên vạn người.

 

Ta sẽ không để cho hắn ta được như ý nguyện.

 

Ngay từ đầu, nước cờ thứ ba của ta, đã không phải là dẫn quân vào cung.

 

Bệ hạ làm rất tròn trách nhiệm của mình.

 

Luôn hết lòng vì nước, thương dân, nghĩa tình với Tạ phủ thì càng không phải nói.

 

Nếu biết đêm nay ngài sẽ băng hà, sao lại không đề phòng trước?

 

Sở Hành mới sống lại một tháng, hắn ta không biết, nửa năm trước, Bệ hạ mỗi sáng trưa tối đều bắt mạch một lần, thuốc dùng để sắc cũng chuẩn chỉnh hơn trước rất nhiều.

 

Thân thể của Bệ hạ so với kiếp trước khỏe mạnh hơn nhiều.

 

Ngay từ đầu, ta chỉ muốn cố ý để Bệ hạ đề phòng Sở Hành.

 

Nước cờ đầu tiên đã thế, nước thứ hai cũng không khác gì.

 

Nước cờ thứ ba, ta làm ra đủ loại biểu hiện giả dối, khiến Sở Hành nghĩ ta một lòng ủng hộ Sở Ngu, chắc chắn sẽ dẫn binh vào cung để dọn đường cho hắn.

 

Một khi hắn ta động thủ, kèm theo những bất mãn trước đây của Bệ hạ dành cho hắn ta, hắn ta chắc chắn sẽ bị phế khỏi ngôi Thái tử.

 

Đương nhiên, chuyện này cũng phải cảm ơn Liễu Xúc.

 

Nếu không phải nhờ nàng ta, ta sẽ không biết trên đời này còn có loại thuốc giả c.h.ế.t này.

 

Bọn ta tìm được vị sư phụ kia của nàng ta, thử nghiệm vài lần, xác nhận thuốc không có tác dụng phụ với cơ thể, vả lại có thể khống chế liều lượng để kéo dài hoặc rút ngắn thời gian giả chết.

 

Đó là lý do trong kế hoạch ban đầu, đêm nay Bệ hạ sẽ phải giả c.h.ế.t một lần.

 

Sở Hành sống lại, ta chỉ làm duy nhất một chuyện, đó là đưa hắn ta đến thành hào.

 

Nếu hắn ta ở trong cung, chắc chắn sẽ phát hiện ra số lượng quân binh của Tạ phủ rất bất thường.

 

Muốn lật ngôi, bao nhiêu quân là đủ?

 

Chuyện đêm nay đương nhiên cũng có sự phối hợp của Bệ hạ.

 

Bệ hạ tín nhiệm phụ thân ta.

 

Phụ thân nói Sở Hành đã sinh ra ác ý, cứ thử một lần đi.

 

Ngài ấy thực sự chấp nhận thử một lần.

 

Nhưng ngài ấy không biết loại thuốc kia là thuốc giả chết, không biết đây đều là thế cục bọn ta bày ra.

 

Lần tiếp theo gặp lại Sở Hành, đã là ba tháng sau, trong thiên lao.

 

30.

 

Thu chuyển sang đông, tuyết rơi đầy trời.

 

Rất giống với ngày ta c.h.ế.t dưới lưỡi kiếm của Sở Hành.

 

Trong thiên lao rất lạnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-lat-nguoc-tinh-the-wmgs/chuong-14.html.]

Sở Hành cũng gầy đi rất nhiều, tay chân bị xích lại, mặc một bộ đồ tù mỏng manh, dựa vào góc tường.

 

Kỳ thật hắn ta cũng không cần thảm hại thế này.

 

Nhưng hắn ta sống lại, lôi kéo cấm quân và quân ngoài ngoại ô tạo phản, Bệ hạ thất vọng cực điểm, trước lúc lâm chung cũng không nguyện ý liếc nhìn hắn ta một cái.

 

Đúng vậy, dù đã dùng loại thuốc tốt nhất, được chăm sóc bởi ngự y giỏi nhất, nhưng sinh mạng của Bệ hạ cũng chỉ kéo dài thêm được vài tháng.

 

Nghe thấy tiếng người, Sở Hành ngẩng đầu lên, sau đó lại cúi sụp đầu xuống.

 

Có lẽ hắn ta nhận ra người tới không giống với mọi ngày, lại lần nữa ngẩng đầu lên.

 

Ánh mắt hắn ta sáng lên.

 

Ta bước vào nhà lao, hắn ta lập tức đứng lên, áp sát tới muốn kéo tay ta.

 

Ta tránh đi, tay hắn ta cứng đờ giữa không trung.

 

"Thục Nhân, nàng vẫn không tha thứ cho ta."

 

Ta không nhịn được, cười thành tiếng.

 

"Thục Nhân, vất vả lắm chúng ta mới có thể cùng nhau quay về, ông trời đây là đang muốn cho ta và nàng một cơ hội..."

 

"Ta không nghĩ thế." - Ta bảo trì khoảng cách ba thước với hắn ta.

 

"Để chúng ta cùng nhau quay về, nói không chừng là vì có một số người c.h.ế.t quá oan."

 

Ánh mắt hắn lại trầm xuống.

 

"Sở Hành, ngươi có biết vì sao bên nhau mười năm, ta vẫn không hoài thai không?"

 

Hắn ta nhìn xuống bụng ta.

 

"Vì trước khi gả cho ngươi một ngày, phụ thân đã đem cho ta tị tử dược*."

 

*Tị tử dược: thuốc tránh thai.

 

Họ ngoại có thế lực, tạm không nên có con.

 

Đợi công thành thân thối*, dạy con mới tốt.

 

*Công thành thân thối: sau khi đã có được thành công, lui về hậu phương/ ở ẩn.

 

Phụ thân và huynh trưởng của ta, người trong phủ của ta, đối với hắn ta rất tận lực.

 

"Nhưng thực ra, chúng ta đã có một đứa con. "

 

Đồng tử Sở Hằng đột nhiên co rút lại.

 

"Lúc ngươi g.i.ế.c ta, ta đã hoài thai được ba tháng rồi. "

 

"Tại sao nàng..."

 

"Tại sao ta không nói với ngươi?" - Ta bước lại gần, ngước mắt nhìn hắn ta, "Tại sao ta lại phải sinh ra đứa nhỏ này cho một người như ngươi?"

 

Sắc mặt Sở Hành vô cùng xám xịt, hắn ta để lộ ra vẻ thống khổ hiếm thấy.

 

"Sở Hành, ta còn lo ngươi sẽ không thể quay về."

 

"Ta sợ ngươi sẽ thấy ngươi c.h.ế.t oan."

 

Ta rút đoản kiếm trong tay, đ.â.m vào n.g.ự.c hắn ta.

 

Sở Hành khiếp sợ nhìn ta, biểu cảm thống khổ tràn ra trong đáy mắt.

 

Ta lặng lẽ nhìn hắn ta:

 

"Đây là ngươi nợ ta."

 

Loading...