Trọng Sinh: Lật Ngược Tình Thế - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-04 19:49:24
Lượt xem: 53
3.
Ta ngẩng đầu, chỉ thấy Sở Hành mặc một thân thường phục, từ từ đi tới giữa đám người.
Những tiếng nghị luận kia cũng lập tức biến mất.
Ta và Sở Hành là thanh mai trúc mã.
Còn chưa ra đời đã được đính hôn.
Từ khi còn bé, hắn ta đã biết bảo vệ ta khỏi những lời dị nghị của người ngoài.
Hắn ta mắc lỗi bị phạt, ta sẽ là người đầu tiên thay hắn ta cầu xin bệ hạ tha thứ.
Trước kia, không một ai nghi ngờ, ta là người Sở Hành cực kỳ yêu thương.
Là Thái tử phi duy nhất được hắn ta lựa chọn.
Nhưng đến hôm nay, ngay sanh thần mười sáu của ta, hắn ta lại dẫn theo cô nương kia tới.
Liễu Xúc trắng nõn, cơ thể gầy yếu, như con chim bị dọa sợ nép vào bên người hắn ta.
Sở Hành quỳ cả đêm, một chút mệt mỏi cũng không để lộ ra, ngược lại khóe môi còn khẽ cong lên, thân mật nói gì đó bên tai nàng ta.
Nàng ta nhìn về phía ta, biểu cảm trong nháy mắt trở nên lúng túng hốt hoảng.
Nàng ta tiến lên phía trước vài bước, sau đó quỳ xuống trước mặt ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-lat-nguoc-tinh-the-wmgs/chuong-2.html.]
4.
Thật đúng là giống với kiếp trước như đúc.
Ngay cả giọt lệ chực trào trên hàng mi cũng không khác chút nào.
Đời trước ta cũng bị dáng vẻ điềm đạm đáng yêu này của nàng ta mê hoặc, thật lòng thật tâm vì nàng ta và Sở Hành mà bày mưu tính kế.
Ta xuất thân từ Tạ phủ, tương lai phu quân lại là Thái tử, chưa từng một lần dám hi vọng sẽ có chuyện "một đời một kiếp chỉ một ý trung nhân".
Sự xuất hiện của nàng ta khiến trái tim tôi đau nhói, nhưng vẫn bày ra dáng vẻ thanh tú của một tiểu thư đài các.
Chuyện Sở Hành muốn hủy hôn, ta chưa từng phản đối, chỉ vì tình cảm nhiều năm, thật lòng khuyên nhủ hắn ta một câu:
"Liễu cô nương ở kinh thành không người dựa vào, cơ thể lại có khiếm khuyết, tuy là vì cứu chàng..."
"Nhưng nạp làm chính thất, chỉ sợ chịu không nổi áp lực, bệ hạ cũng sẽ không chuẩn, ngược lại còn khiến nàng gặp họa."
"Điện hạ, sao chàng không tự tìm đường lui, trước tiên nạp nàng ấy vào đông cung, tương lai sau này..."
Tôi mập mờ nói:
"Tương lai sau này như thế nào, chẳng phải là do Thái tử tự mình định đoạt sao?"
Ta chỉ nói mấy câu này, giúp nàng ta loại trừ bất hạnh, thế mà lại ôm họa về cho cả phủ nhà ta.