Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 316
Cập nhật lúc: 2024-08-17 18:16:40
Lượt xem: 112
"Ai... Nếu lúc trước nương mà biết thì nương sẽ không cho ngươi học cái thứ đánh đánh g.i.ế.c giết đó, nhưng mà bây giờ ngươi muốn học thì được rồi, học đi." Ban đầu Thẩm Lâm thị còn phản đối nhưng như đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, sau khi thở dài thì liền đồng ý.
"Nương, người yên tâm đi, Viên Sơn cách chúng ta rất xa, sơn tặc sẽ không đến được đây đâu." Thấy bộ dạng của Thẩm Lâm thị, Thẩm Bích Thẩm liền biết bà ấy đang nghĩ đến cái gì.
Mấy ngày trước, ở Viên Sơn không biết tại sao lại có một đám đạo tặc xâm nhập, những người dân trong thôn đều tổn thất nghiêm trọng, thậm chí có vài người thiệt mạng hoặc là bị thương nặng, còn có không ít nữ tử đã bị bắt đi, cuối cùng đám người kia còn làm trại trên núi, dường như là đang chuẩn bị ở tại Viên Sơn luôn.
Viên sơn ở huyện Tây Nam, vừa lúc thôn Thẩm gia lại ở bên cạnh, cho nên không chỉ người ở Tây Nam lo âu thấp thỏm mà ngay cả người ở thôn Thẩm gia cũng đang cả ngày sống trong lo sợ hãi hùng, sợ rằng một ngày nào đó sơn tặc sẽ chạy đến đây làm loạn.
Xảy ra loại chuyện này, đương nhiên quan phủ sẽ không thể ngồi yên không nhìn đến được, tuy rằng họ đã ra tay hành động, nhưng chỉ là sấm to mưa nhỏ, đi Viên Sơn một vòng, còn chưa làm ra được gì đã trở về thông báo bọn sơn tặc quá lợi hại, không thể ứng phó được, vì vậy cũng không giải quyết được gì.
Câu trả lời này đương nhiên khiến bá tánh không được hài lòng, nhưng dân thường sao có thể đấu lại quan quân, mặc dù trong lòng bất mãn, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể chọn cách trầm mặc, mà cũng bởi vì chuyện này mà việc Thẩm Bích Thấm học b.ắ.n tên đã để lại cái nhìn khác cho mọi người.
Ngay từ đầu, nàng lựa chọn họ b.ắ.n tên cũng chỉ là bởi vì có hứng thú, sau lại vì Mộ Dung Húc hứa hẹn sẽ tặng cung tiễn cực phẩm, mà hiện giờ nàng cẩn thận suy nghĩ lại, nơi này không phải là hiện đại, mà là cổ đại, có nguy hiểm tứ phía, dựa vào người không bằng dựa vào mình, nên nàng cần học một môn công phu để bảo vệ tính mạng mới được.
Cho nên hiện giờ Thẩm Bích Thẩm luyện tập vô cùng nghiêm túc, không chỉ có nàng, mà Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn, hai người họ cũng vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-316.html.]
"Ai, đã nhiều ngày như vậy, bên kia vẫn đang tổ chức tang lễ liên tục, xem ra đã không ít người chết." Thẩm Lâm thị đầy lo lắng,"Việc này quan phủ sao có thể mặc kệ như vậy."
"Từ trước đến nay quan phủ đều không thể dựa vào, con thấy cần phải để toàn bộ
người dân ở thôn chúng ta tự dựa vào chính mình mới được." Thẩm Bích Thấm nhíu mày suy tư nói.
"Thôn chúng ta tự mình?" Thẩm Lâm Thị nhìn Thẩm Bích Thấm khó hiểu hỏi lại.
"Vâng, để trưởng thôn kêu gọi toàn thôn đứng lên hành động, ở bốn phía của thôn đều phải làm bẫy rập, buổi tối mỗi ngày đều phải phái người đến trực đêm." Thẩm Bích Thẩm nghĩ một lúc sau mới nói lại.
"Nhưng nhỡ bẫy rập này làm bị thương người dân trong thôn thì sao?" Tất nhiên là bẫy đặt thì không thể nói ra, vẫn nhất ngộ thương người trong thôn thì không tốt."
"Bốn phía của thôn chúng ta không phải đầy có hàng rào vây quanh sao, ở bên ngoài hàng rào thì sao có thể bị thương đến người trong thôn được?" Lần này đến lực Thẩm Bích Thấm nghi ngờ.
"Những hàng rào đó đều là loại có cũng như không, có rất nhiều nơi đều đã phá đi rồi."
Lúc này Thẩm Thủ Nghĩa đi từ ngoài cửa vào nói,"Trước kia cũng không xảy ra chuyện quá lớn, nên mọi người không đem chuyện hàng rào để vào trong mắt, chỉ là bây giờ không biết tại sao, mà càng ngày lại càng không yên ổn."