Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 414
Cập nhật lúc: 2024-08-29 22:31:01
Lượt xem: 55
Thẩm Lâm thị lắc đầu nói"Nữ nhi là con gái duy nhất của cha, mấy năm nay không ở bên cạnh chăm sóc phụ thân đã là đại bất hiếu, hiện giờ hoàn cảnh gia đình con đã tốt hơn, không có lý nào lại để phụ thân ở đây chịu khổ."
"Không được, làm gì có đạo lý cha vợ và con rể ở cùng nhau, không được, không được đâu." Lâm Bác Văn không hề nghĩ ngợi đã lắc đầu từ chối.
"Phụ thân, hiện giờ tiểu tế đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà cũ, phụ thân là trưởng giả duy nhất trong gia đình ta, không có gì không tiện." Thẩm Thủ Nghĩa cũng lên tiếng.
"Đoạn... Đoạn tuyệt quan hệ! Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?" Nghe vậy Lâm Bác Văn kinh hãi, đối với ông thì chuyện này là đại nghịch bất đạo.
"Ông ngoại, chuyện là thế này."
Nàng biết để Thẩm Thủ Nghĩa nói về sai lầm của phụ mẫu thì không thích hợp, Thẩm Bích Thẩm tiến lên kéo cánh tay Lâm Bác Văn, chậm rãi kể chuyện một lần.
"Thẩm Điền thị quả thực khinh người quá đáng, khổ cho khuê nữ của ta!"
Nghe Thẩm Bích Thẩm nói xong, vành mắt Lâm Bác Văn lập tức đỏ hoe, vẻ mặt đau lòng nắm tay Thẩm Lâm thị.
Vừa rồi ông thấy cả nhà nữ nhi ăn mặc đẹp, ông còn tưởng rằng nữ nhi sống rất tốt, không biết còn có nội tình như vậy, khuê nữ của ông đã chịu quá nhiều khổ sở, ông làm phụ thân mà cái gì cũng không thể giúp đỡ nữ nhi, thật sự không xứng chức phụ thân.
Lâm Chấn cũng phẫn nộ, vốn dĩ hắn cũng tưởng rằng Thẩm Lâm thị sống rất tốt, trong lòng cũng có chút bất mãn chuyện Thẩm Lâm thị không trở về thăm Lâm Bác Văn, hiện giờ xem ra hoàn toàn tương phản, sau khi hoàn cảnh gia đình của sư tỷ chuyển biến tốt đẹp thì lập tức nghĩ tới sư phụ, là hắn đã hiểu lầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-414.html.]
Nội tâm Lâm Chấn cảm thấy hổ thẹn, xem ra sau này bất luận gặp chuyện gì đều phải biết rõ tình huống trước, hắn suýt nữa đã hiểu lầm sư tỷ.
"Phụ thân, chúng ta nhiều năm không gặp mặt như vậy, hiện giờ khó khăn có thể sống bên nhau, chẳng lẽ phụ thân từ bỏ nữ nhi sao?" Thẩm Lâm thị nắm tay Lâm Bác Văn khuyên nhủ.
"Đúng vậy phụ thân, phụ thân nghe nương tử con đi, trở về cùng chúng con đi."
Thẩm Thủ Nghĩa cũng tiến lên, vẻ mặt chân thành khuyên.
"Vậy Chấn Nhi?" Lâm Bác Văn còn có chút do dự, nhìn Lâm Chấn hỏi.
"Tiểu sư thúc là sư đệ của nương, cũng chính là người trong nhà, tất nhiên là cũng trở về cùng chúng ta rồi."
Thẩm Bích Thấm ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Chấn, khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Thẩm Lâm thị nói,"Nương, nương nói có phải hay không?"
"Đúng vậy, sư... Chấn nhi, đệ nhỏ tuổi hơn ra nhiều, tỷ gọi đệ là Chấn Nhi nhé, đệ và phụ thân tình như phụ tử, đệ đã chăm sóc phụ thân nhiều năm như vậy, đối với tỷ đệ chính là đệ đệ, nếu đệ nguyện ý, tỷ thật lòng hy vọng đệ có thể trở về thôn Thẩm Gia cùng chúng ta."
Thẩm Lâm thị mỉm cười nói"Nhà của chúng ta là hợp viện, tuyệt đối là đủ phòng để ở, đệ không cần lo lắng."
"Đa tạ sư tỷ, đệ muốn đi theo lão sư, lão sư đi chỗ nào, Lâm Chấn đi chỗ đó."
Nghe được những lời ấm lòng của Thẩm Lâm thị, vành mắt Lâm Chấn cũng hơi đỏ lên, hắn từ nhỏ không có cha mẹ, Lâm Bác Văn giống như cha hắn, nhưng cảm giác có nương thì đã nhiều năm không cảm nhận được, từ Thẩm Lâm thị hắn lại lần nữa cảm nhận được hơi thở ấm áp hiền hoà giống như mẫu thân, nếu như có thể, hắn thực nguyện ý cùng mọi người chung sống như gia đình.