Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 500
Cập nhật lúc: 2024-09-18 10:58:28
Lượt xem: 48
Nói tới đây ba tên sơn tặc đều lộ ra vẻ mặt với biểu tình buồn bực: "Sau khi bọn ta đánh trọng thương đối phương rồi mới biết được thân phận của đối phương, cứ như thế bọn ta liền hoàn toàn mất đi cơ hội đi đến Viên Sơn, hơn nữa cũng vì thật sự không còn chỗ nào nữa để đi, cho nên bọn ta liền dứt khoát cùng nhau ở tại một chỗ gần Viên Sơn, mượn tên tuổi của sơn tặc Viên Sơn ra ngoài cướp đồ."
"Vậy vì sao các ngươi lại giúp Lâm Xuân đến bắt cóc ta." Nghe bọn hắn nói xong, Thẩm Bích Thấm coi như cũng đã hiểu đại khái, nhíu nhíu mày tiếp tục hỏi ba người.
"Đó là do hắn ta tìm đến bọn ta, bọn ta cũng không biết tại sao hắn lại tìm đến bọn ta, hắn cho bọn ta hai lượng bạc tiền đặt cọc để bọn ta tới bắt người, còn nói chờ đến lúc bắt được ngươi rồi thì sau đó sẽ đưa thêm mười lượng bạc nữa." Tên đàn ông mặt chữ điền vội vàng giải thích với Thẩm Bích Thấm.
"A, tên Lâm Xuân này đúng thật là keo kiệt, vậy mà ta chỉ có giá mười hai lượng thôi sao." Nghe đến đó Thẩm Bích Thẩm hừ lạnh một cái, vẻ mặt không vui nhăn cái mũi.
Hai người Thấm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn nghe thấy vậy đều cảm thấy dở khóc dở cười, bây giờ hình như không phải lúc so đo chuyện này đúng không, suy nghĩ của ngũ muội luôn không giống người bình thường.
"Nữ nữ hiệp, cái gì nên nói bọn yêm đều nói hết rồi, ngài xem.”
Ba người mang vẻ mặt chờ mong nhìn Thẩm Bích Thấm, ý định thật rõ ràng, có thể thả bọn họ đi hay không.
"Các ngươi sẽ không thiên chân đến mức cho rằng ta sẽ thả các ngươi đi chứ.”
Khóe môi Thẩm Bích Thẩm gợi lên một cái cười lạnh lạnh lùng nói với ba người:
"Nếu các ngươi đã không chết, vậy chứng minh cái mạng này là dùng để chuộc tội, từ ngày mai các ngươi liền bắt đầu giúp đỡ làm việc ở trong thôn đi, sau mười năm ta sẽ thả các ngươi đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-500.html.]
"Cái cái gì cơ." Nghe Thẩm Bích Thẩm nói xong ba tên sơn tặc đều ngơ ra, trong lúc nhất thời không biết phản ứng như nào.
"Nếu như các ngươi dám chạy trốn, ta sẽ cho các ngươi biết hậu quả của chạy trốn là gì, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, có phản đối cũng không có hiệu quả đâu.”
Thẩm Bích Thấm giải quyết dứt khoát, ba tên sơn tạc cứ như vậy không thể làm gì đi đến Thẩm gia thôn làm miễn phí, lại còn là phải làm mười năm.
"Này này."
"Như thế nào, có ý kiến gì."
Ba tên sơn tặc đang muốn lên tiếng phản đối, liền nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Thẩm Bích Thẩm nhìn bọn họ, đôi tay nhỏ bàn tay trắng có cố ý vô tình khom lưng vuốt ve qua lại. "Rầm!"
"Không không có, có thể có thể vì nữ hiệp mà làm việc bọn ta vui vẻ còn không kịp đấy chứ, làm sao lại có ý kiến gì được chứ, ha hả ha."
Nhìn thấy tình cảnh này, cả ba người đều đồng thời nghĩ sợ đến mức nuốt nước miếng, liếc nhau sau đó mang theo sự bi thống rũ đầu xuống, đồng ý với điều kiện của Thẩm Bích Thấm.
Tuy rằng ngoài miệng miệng đồng ý, nhưng trong lòng ba người đều không thật sự để bụng, ngươi nói ở lại chuộc tội mười năm liền ở lại sao, nam tử hán đại trượng phu co được dãn được, chờ lúc vết thương lành chúng ta sẽ lập tức chạy trốn, đến lúc chạy vào trận trong núi sâu rừng già rồi, thì xem ngươi có thể bắt chúng ta về hay không.
"Rất tốt, vậy từ hôm nay trở đi các ngươi liền ở Thẩm trạch của ta đi, dưỡng thương trước đã, chờ lúc vết thương tốt rồi thì hãy đi hỗ trợ, việc ăn mặc ta cũng sẽ cung cấp cho các ngươi."
Thấy ba người đồng ý, lúc này Thẩm Bích Thẩm mới lộ ra sự vừa lòng tươi cười gật đầu với ba người.