Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 608
Cập nhật lúc: 2024-09-23 13:50:12
Lượt xem: 41
Tuy không cam lòng nhưng với độ cao thế này, cho dù ngựa thiện chiến như Liệt Diễm cũng không thể vượt qua được.
"Ha ha, ta xem nha đầu ngươi còn đi đâu!"
Từ đằng xa nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm đang đi đến, Ngô Lạt Tử dẫn theo mấy người nữa đang núp trong bóng tối chờ cơ hội tấn công, chỉ cần Thẩm Bích Thẩm dừng ngựa, bọn hắn sẽ lập tức xông lên cướp con ngựa này đi.
Ban ngày nha đầu bướng bỉnh kia dám đối xử với bọn hắn như vậy, rất đương nhiên bọn hắn phải dạy dỗ nàng một trận.
Nghĩ đến gương mặt nhỏ nhắn của Thẩm Bích Thẩm trổ mã tuyệt sắc, trong trẻo, trên mặt Ngô Lạt Tử lập tức lộ ra cơn thèm nhỏ dãi, mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, cho dù hắn ta đã đi nhiều nơi cũng chưa từng nhìn thấy, không ngờ ở Nam Man lại dưỡng ra được nhan sắc bực này.
"Hi..."
Nhưng vượt ngoài dự đoán của Thẩm Bích Thấm, lần đầu tiên Liệt Diễm không nghe lời nàng, nó không những không thả chậm tốc độ mà ngược lại còn tăng tốc nhanh hơn nữa, Liệt Diễm nhanh như một một cơn gió phóng qua bức tường chướng ngại kia, trong mắt nó là sự tự tin và kiên quyết không chịu lùi bước.
"Ngươi muốn nhảy qua sao?"
Thẩm Bích Thấm cũng chỉ bất ngờ trong chốc lát, ngay sau đó nàng đã hiểu được ý của Liệt Diễm, trong mắt nàng cũng lóe lên vẻ kiên định, lập tức cúi thấp người, ôm lấy cổ Liệt Diễm, thét lớn lên bên tai của nó: "Nhảy qua, ta giúp ngươi!"
"Hí..."
Giống như nghe hiểu lời Thẩm Bích Thẩm nói, Liệt Diễm ngửa đầu lên hí một tiếng rất vang dội, tốc độ lại tăng thêm nữa.
"Này... Quản sự, hình như đối phương không có ý dừng lại." Thấy cảnh tượng này, một đám người đều không biết làm thế nào, tất cả đều nhìn nhau mà ngơ ngác.
"Chết tiệt! Tiện nhân này, nàng ta muốn ngọc nát đá tan sao?"
Dưới cái nhìn của Ngô Lạt Tử, hành động này của Thẩm Bích Thẩm chính là muốn tự diệt chính mình, bức tường chướng ngại cao thế này, cho dù ngựa giỏi đến mức nào cũng không thể nhảy qua, huống hồ trên lưng ngựa lúc này còn chở theo người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-608.html.]
Ngô Lạt Tử tức đến mức hai mắt đã đỏ ngầu, nếu con ngựa này xảy ra chuyện gì thì cả ngày bận rộn hôm nay của bọn hắn xem như mất trắng nhưng bây giờ cũng đã không còn thời gian phá chướng ngại này nữa rồi.
"Quản sự, làm sao bây giờ?" Trong thoáng chốc đám người này đều luống cuống.
"Chết tiệt! Tiện nhân này, lão tử sẽ không bỏ qua cho nàng ta." Hắn ta đập mạnh tay vào cành cây bên cạnh mình, Ngô Lạt Tử nổi giận đùng đùng, chỉ ước gì có thể g.i.ế.c c.h.ế.t Thẩm Bích Thấm ngay lập tức.
Hắn ta cảm thấy Thẩm Bích Thẩm không muốn để ngựa rơi vào tay bọn hắn nên mới cố ý hành động thể này, thế nhưng hắn ta có tức giận thế nào cũng vô dụng, bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Bích Thẩm cưỡi ngựa chạy hết tốc độ đến gần bức tường chướng ngại.
"Cố lên!" Ôm cổ Liệt Diễm, Thẩm Bích Thẩm thấp giọng hô lên một tiếng.
"Hí..."
Giống như nghe được tiếng cổ vũ của chủ nhân, khi Liệt Diễm đến gần bức tường chướng ngại, nó hí lên một tiếng rất vang dội, sau đó dùng sức bật nhảy lên.
"Vù..."
Theo ánh chiều tà, đám người của Ngô Lạt Tử dường như đã nhìn thấy thiên mã Liệt Diễm có một đôi cánh lửa vô cùng hoa lệ, với tư thế cực kỳ ưu nhã như ngựa thần đã vượt qua bức tường chướng ngại ở độ cao mà căn bản không thể nào vượt qua được.
Mãi đến khi tiếng ngựa đã đáp chân xuống mặt đất mới khiến cho đám người Ngô Lạt Tử lấy lại tinh thần từ trong cơn khiếp sợ, biểu cảm trên mặt vẫn là vẻ sợ hãi, không thể tin, trái tim cũng nhảy lên không ngừng.
Chuyện này thật sự khiến người ta vô cùng chấn động. Một trượng! Vượt qua độ cao một trượng! Con ngựa này đã nhảy qua, trên lưng còn chở theo một người nhưng nó vẫn có thể nhảy qua!
Ngựa thần! Chắc chắn đây chính là ngựa thần chân chính!
"Đây là..."
Chờ đến khi Thẩm Bích Thẩm cũng lấy lại tinh thần từ cơn chấn động giống đám người Ngô Lạt Tử, nàng ngẩng đầu lên mới phát hiện mình đã bị một đám người với vẻ kích động trên mặt đang bao vây lấy.
"Vốn dĩ cái này cũng chỉ muốn phòng ngừa ngoài ý muốn, không ngờ..."