Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 744

Cập nhật lúc: 2024-09-29 16:29:00
Lượt xem: 60

Tổng phu nhân đi rồi, hai người liền ngồi xuống vị trí ban đầu, Tống Đào uống một ngụm trà, sau đó nhìn về phía Thẩm Bích Thấm nói,Thẩm cô nương, Tống mỗ cũng không lòng vòng nữa, Tống mỗ muốn gặp cô nương là vị chuyện hương liệu của Quý Tiên lâu, không biết là hai nhà chúng ta có cơ hội hợp tác hay không?"

"Hương liệu của Quý Tiên lâu?" Nghe vậy, phản ứng đầu tiên của Thẩm Bích Thấm là sửng sốt, sau đó mới nghĩ ra,”Tống lão bản đang nói đến hương liệu, có phải là ớt không?"

"Hóa ra nguyên liệu kia có tên là ớt sao? Nhưng ớt chẳng lẽ không phải là một loại cây trồng quý giá sao?" Lần này đến phiên Tống Đào ngạc nhiên.

"Không sai, hương liệu kia chính là quả ớt, người đời chỉ xem nó là một loại cây, cũng không biết dùng nó làm hương liệu, tiểu nữ cũng chỉ là vô ý biết được cách này từ một thương nhân mà thôi." Thẩm Bích Thẩm giải thích nói.

"Thì ra là thế, khó trách!"

Lúc này vẻ mặt Tống Đào mới như bừng tỉnh, trong lòng lại âm thầm thán phục Thẩm Bích thẩm, Hương liệu của Quý Tiên lâu đều là băm nhỏ xong mới sử dụng, nên mới không thể nhìn ra được hình dáng ban đầu, khó trách cho dù chúng ta điều tra thế nào thì cũng không ra được.

"Đúng là như thế."

Thẩm Bích Thẩm mỉm cười gật đầu nói"Còn chuyện Tống lão bản muốn hợp tác thì Thẩm Ký của chúng ta vô cùng hoan nghênh, bởi vì hiện giờ ớt đã được Quý Tiên lâu cho phép bán ra, cũng như là tương hột, cũng đã có thể bán."

"Tương hột?" Tống Đào có chút khó hiểu nhíu mày.

"Tống lão bản hẳn là đã ăn qua đậu hũ hương cay cùng với thịt nấu hai lần đi?"

Thấy có cơ hội đẩy mạnh tiêu thụ tương hột nên Thẩm Bích Thẩm tích cực giải thích"Thật ra tương hột chính là một trong những loại gia vị quan trọng nhất của mấy món đó, vừa lúc ta cũng đem theo mấy hũ, Tống lão bản nếm thử trước đi."

Thẩm Bích Thấm liền phân phó mấy người Lưu Trường Phúc mang tương hột đem theo tới đây.

Tương hột có vị cay lạ miệng, đúng là món nước chấm được hán tử thích nhất, vốn dĩ bên ngoài vẫn luôn tiết kiệm, bây giờ lại phải lấy ra dùng, nên ai nấy đều vô cùng tiếc hận, nhưng mà bọn họ cũng chỉ có thể nhịn đau lấy ra một ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-744.html.]

"Đây là tương hột?"

Nhìn thấy tương có màu sắc đỏ tươi đặt trên bàn, mùi ớt nồng nồng thì Tống Đào liền sáng mắt nhìn chằm chằm vào nó.

Loại tương này chỉ nguyên màu sắc thôi, đã khiến cho người ta vô cùng thèm ăn.

"Không sai, đây chính là một loại gia vị, nhưng ngoài ra còn có thể để xào nấu ra thì còn có thể làm thức chấm trực tiếp." Thẩm Bích Thẩm gật đầu nói.

"Quản gia, lập tức đi chuẩn bị cho ta một con gà luộc đến đây." Nghe vậy, Tống Đào lập tức phân phó với quản gia.

"Vâng."

Quản gia cung kính gật đầu, sau lập tức đi đến nhà bếp phân phó người trong bếp luộc gà, rất nhanh một mâm gà luộc nóng hổi đã được mang lên.

Tống Đào là người có tiếng dễ bị mỹ thực dụ dỗ, nên gấp không chờ được, liền xé một miếng gà, chấm với tương hột rồi cho lên miệng ăn, khi cắn một miếng thì liền thấy vị tương cay cay ở miệng, mà ăn với gà thì vị dịu lại một chút, đúng là vô cùng ngon miệng!

"Ừm, không tồi, quả thật là không tồi!”

Sau khi ăn nửa con gà, hết sạch nước chấm ở trong chén thì Tống Đào vẫn chưa đã thèm nhưng buộc phải ngừng lại, khen ngợi"Hương vị này quả thật là không còn lời nào để nói, cho dù là chỉ có nước chấm này, trực tiếp trộn với cơm thì ta cũng có thể ăn hết ba chén lớn!"

"Tống lão bản quá khen, chỉ là lời người nói đúng là thật, tương hột này có thể trực tiếp trộn với con để ăn, ta cũng thường xuyên ăn như vậy." Thẩm Bích Thẩm cũng gật đầu tỏ vẻ mặt tán đồng nói.

"Ha ha ha, xem ra ánh mắt của Tống mỗ cũng không tồi."

Thấy Thẩm Bích Thấm nể mặt như vậy thì trong lòng Tống Đào lại tăng thêm vài phần xem trọng với nàng, tiểu cô nương này đúng thật là giỏi giang, khó đoán,Vậy chúng ta nói chuyện chính luôn đi, tương hột này ta vô cùng xem trọng, ngay cả quả ớt kia cũng vậy, không biết các ngươi có thể xuất ra bao nhiêu?"

Loading...