Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 110
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:33:53
Lượt xem: 162
Diệp Trường Tĩnh không khách sáo nói: “Anh hai, nếu Kỷ trấn trưởng đã đối xử tốt với ba đứa như vậy, sau này mọi người qua lại nhiều hơn, đợi sau này con em đi học, xem thử có thể đi cửa sau của Kỷ trấn trưởng không, cũng sắp xếp con em vào trường trong thành phố học.”
Thím ba Hàn Tuyết nhân cơ hội nói: “Anh hai, đừng quên Diệp Lỗi nhà em.” Ý là cũng muốn cho Diệp Lỗi vào thành phố học, tới lúc đó tìm anh hai đi cửa sau của Kỷ trấn trưởng.
*
Tuy em út và em dâu đều muốn sau này nhờ Diệp Trường Vinh đi cửa sau của Kỷ trấn trưởng, nhưng Diệp Trường Vinh không phải người thích làm phiền người khác, chắc chắn không thể vì con cái của họ hàng mình mà luôn làm phiền Kỷ Chấn Hoa.
Thực ra lần này nếu không phải Kỷ Chấn Hoa chủ động đề ra cho ba đứa vào thành phố học, Diệp Trường Vinh tuyệt đối sẽ không làm phiền ông ấy. Chung quy là vì con học giỏi, tuy Diệp Trường Vinh đồng ý cho các con vào thành phố học, nhưng lại muốn cho chúng ở trường, cố hết sức bớt làm phiền Kỷ Chấn Hoa và Lâm Nghi Song.
Diệp Trường Vinh cũng mong con mình tốt, đều vào thành phố học, nhưng bản thân ông không có năng lực đó, không thể luôn nhờ vả người khác, việc đó không phù hợp với nguyên tắc làm người của ông.
Vì vậy, Diệp Trường Vinh không đồng ý với em út và em dâu cái gì, trực tiếp ngó lơ chủ đề này, nói tới chuyện khác.
Diệp Trường Vinh: May mà không nhắc chuyện Kỷ sư phụ mua nhà cho Hoan Hoan, nếu không chắc chắn họ sẽ đòi ở lúc vào thành phố.
Diệp Trường Tĩnh và Hàn Tuyết đều là vì con mình, nhưng không phải nhân tình của họ mà là nhân tình của Diệp Trường Vinh. Đối với họ mà nói, Diệp Trường Vinh có thể giúp được đương nhiên tốt, không giúp được là ông không có bản lĩnh, chắc chắn sẽ thầm oán trách Diệp Trường Vinh.
Mặc kệ như thế nào, Diệp Trường Vinh là người thức thời, có vài chuyện có thể làm, có vài chuyện không thể làm, ông tuyệt đối sẽ không làm phiền Kỷ trấn trưởng nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-110.html.]
Thực ra trong đầu Diệp Trường Vinh từng lướt qua một suy nghĩ, nếu nhà mình mua nhà ở thành phố, con của anh chị em nào thi vào thành phố, có thể cho cháu trai cháu gái ở nhà mình. Nhưng có thể mua được nhà hay không còn chưa biết, Diệp Trường Vinh sẽ không hứa trước với ai.
Bởi vì Diệp Trường Vinh không đồng ý ngay, trong lòng Diệp Trường Tĩnh và Hàn Tuyết đều có suy nghĩ là bởi không phải con mình nên ông không thương, hai người quay về lảm nhảm với chồng anh hai thế nọ thế kia.
Nhưng Diệp Trường Vinh không giúp, họ cho rằng anh hai không trượng nghĩa, nhưng họ chỉ có thể tỏ ra mặt cho Diệp Trường Vinh xem, lẩm bẩm vài câu sau lưng, không có cách nào khác.
Kỳ nghỉ hè chỉ có hai tháng, ngày hè nóng bức đối với người lớn mà nói khá khó chịu, nhưng đối với trẻ con ham chơi mà nói, không hề cảm thấy gì, thời gian trôi qua rất nhanh.
Sắp tới ngày khai giảng, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa dẫn ba đứa con vào thành phố thăm dò trước, dọn dẹp nhà cửa, đợi khai giảng tới. Vì vậy, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa còn xin nghỉ hai ngày, sợ đi ngắn quá không sắp xếp xong.
Bởi vì thời tiết còn khá nóng, Lý vệ Hoa bảo các con mang đồ mùa hè và mùa thu. Đề phòng sau khi trở trời sẽ lạnh, bên cạnh lại không có quần áo mặc. Diệp Hoan bọn họ tự sắp xếp quần áo cần mang. Lý Vệ Hoa chuẩn bị chăn ra cho chúng, định mang đi một lần. May mà trời không quá lạnh, không cần mang theo chăn quá dày. Chỉ như vậy, Lý Vệ Hoa đã đựng hai túi lớn chăn đệm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đợi thu xếp xong, cả nhà mang hành lý vào thành phố. Họ ngồi xe tới huyện thành trước, đại khái mất nửa tiếng, lại từ huyện thành chuyển xe tới thành phố, lại tốn khoảng một tiếng; sau khi xuống xe ở trạm, họ tốn gần nửa tiếng tìm nhà mới mua. Như vậy tính ra, đại khái mất khoảng hai tiếng là có thể từ trấn Phượng Hoàng tới nhà mới ở thành phố.
Lý Vệ Hoa nhận chìa khóa do con gái đưa, mở cửa liền hỏi: “Hoan Hoan, đây chính là viện do sư phụ con mua cho con? Thật sự không nhỏ, có rất nhiều phòng.”
Lý Vệ Hoa dạo một vòng, không nhịn được nói: “Hoan Hoan, sư phụ con quá tốt với con rồi.” Căn già này phải mấy nghìn tới chục nghìn tệ, Kỷ sư phụ giàu thật.
Diệp Hoan nhìn thấy nhà, quả thực cảm thấy sư phụ thật sự quá tốt với cô, đều không thể dùng từ ngữ hình dung tâm trạng cô rất muốn cảm ơn sư phụ.
Diệp Trường Vinh đi vào quan sát, cảm thấy căn nhà này giống kiểu viện lớn ở nông thôn, đều là nhà chính hướng nam, hai bên có sương phòng, cộng lại đủ phòng để ở. Trong góc có nhà vệ sinh, cách cục hòm hòm. Nhưng căn nhà này có thể đã xây hơi lâu, đều dùng ngói xanh gạch xanh, còn có mái cong vách vểnh, trông rất cổ xưa, có cổ vận đặc biệt, khiến Diệp Trường Vinh vừa nhìn đã vô cùng thích, định sau này mua nhà sẽ mua kiểu này.