Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 297

Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:33
Lượt xem: 136

Từ sau khi Diệp Hoan tới nhà sống, Lục Vân Triết cũng hưởng ké con gái không ít, ví dụ môi trường vệ sinh trong nhà, ít nhất không cần quét dọn, mỗi ngày có bùa trừ bụi của Diệp Hoan trong nhà, nhà cửa luôn sạch sẽ, còn có mặc kệ trời lạnh hay nóng, Diệp Hoan luôn có cách điều chỉnh nhiệt độ trong nhà ở mức nhiệt không lạnh không nóng, ít nhất người nhà không chịu khổ bởi nóng lạnh, hữu dụng hơn điều hòa nhiều…

Sau khi mùa đông tới, trời lạnh đóng băng, năm nay Lục Vân Triết không hề cảm nhận được sự khắc nghiệt của mùa đông. Bởi vì vợ con ở bên cạnh, trong lòng ông ấy vững vàng vui vẻ; còn có bùa khống chế nhiệt do con gái cho ông, đeo trên người còn có thể điều tiết nhiệt độ của bản thân, đảm bảo sẽ không lạnh tới run rẩy khi ra ngoài.

Còn có, giáo sư và giảng viên trong trường hầu như đều biết Lục Vân Triết đã tìm được vợ con, cũng biết Diệp Hoan là con gái ruột của ông ấy, cộng thêm thành tích học tập của Diệp Hoan tốt, rất nhiều giáo sư đều khen Diệp Hoan, vô cùng khiến Lục Vân Triết hãnh diện. Điều này khiến Lục Vân Triết trải nghiệm niềm vui của người làm ba, có một cô con gái ấm áp thân cận ở bên, Lục Vân Triết không ấm áp mới lạ.

Càng gần tới tết, ngày nghỉ đông càng gần, các bạn học vui vẻ thương lượng chuyện về nhà ăn tết, nhưng Diệp Hoan lại phiền muộn. Bởi vì năm nay có thêm ba mẹ ruột, còn có thân thích bên này, nếu cô về quê ăn tết, chắc chắn trong lòng ba mẹ ruột không thoải mái lắm.

Nhưng cô không thể không về quê ăn tết cùng ba mẹ Diệp. nếu không hàng xóm bạn bè sẽ cho rằng cô là sói mắt trắng, tìm được ba mẹ ruột liền vứt bỏ ba mẹ nuôi.

Loại lựa chọn này khiến Diệp Hoan rất khó xử.

Buổi tối khi gặp mặt sư huynh trong không gian, Diệp Hoan nói chuyện khó xử của mình với sư huynh, nhờ anh ấy đưa ra ý kiến, xem nên giải quyết thế nào.

Nhiễm Hàn nhanh chóng đưa ra đáp án: “Cái này còn không đơn giản, hai nhà cùng quây quần lại ăn tết, không phải đã giải quyết xong rồi sao? Không phải em đã chuẩn bị nhà cho ba mẹ, có thể đón họ tới ăn tết ư.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Diệp Hoan nghe xong sáng mắt lên: “Vẫn là sư huynh đầu óc linh hoạt, sao em không nghĩ ra cách này chứ? Nhưng không biết ba mẹ có tới không?”

Nhiễm Hàn nói: “Em không thử xem làm sao biết được?”

Diệp Hoan lại liên tưởng tới hai vị sư phụ: “Vậy chúng ta cũng có thể mời hai sư phụ tới ăn tết cùng, như vậy mọi người lại có thể ở cạnh nhau.”

Nếu hai sư phụ không tới, Diệp Hoan chỉ có thể đi thăm họ vào trước hoặc sau tết. Nhưng không thể cùng ăn tết với họ. Bởi vì ba mẹ hai bên đều không lo xuể, cộng thêm hai vị sư phụ, cô thật sự không tài nào lo liệu được, không thể phân làm ba phần bồi bạn với họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-297.html.]

Nhiễm Hàn cười gật đầu: “Ý tưởng này không tồi, ngày mai anh sẽ gọi điện thoại cho sư phụ, bảo họ nhất định phải tới.”

Bây giờ Nhiễm Hàn chịu ảnh hưởng của sư muội, trên mặt đã dần có nụ cười. Đương nhiên, phần lớn thời gian anh chỉ cười khi đối mặt với Diệp Hoan, bình thường vẫn là dáng vẻ nghiêm túc đứng đắn.

Diệp Hoan cảm thấy rất tốt, sư huynh hơi nghiêm túc, cô không sợ người phụ nữ khác tới bên cạnh sư huynh.

Điều thứ hai, Diệp Hoan gọi điện thoại thương lượng với Diệp Đông Diệp Nam, hỏi họ đón ba mẹ tới ăn tết được không, hay là muốn về quê ăn tết.

Diệp Đông và Diệp Nam đã biết chị gái tìm được ba mẹ ruột, cũng được Lục Vân Triết mời tới nhà làm khách, dĩ nhiên hiểu Hoan Hoan làm như vậy là vì sao.

Diệp Đông và Diệp Nam không phản đối việc ba mẹ tới ăn tết, dù sao thì họ học ở đây, có thể bồi cùng. Chỉ là có một vấn đề rất hiện thực, ba mẹ tới rồi ở đâu? Nếu ở nhà chị Hoan Hoan lâu dài, đặc biệt là ba mươi và mùng một tết, đoán chừng ba mẹ sẽ không được tự nhiên, họ cũng cảm thấy không tự nhiên.

Diệp Hoan giải thích với Diệp Đông và Diệp Nam, cô đã mua nhà ở Bắc Kinh, tới lúc đó đón ba mẹ tới, cả nhà sống trong nhà cô mua, vô cùng tiện.

“Hoan Hoan, chị lại mua nhà?”

“Đúng vậy, đủ cho cả nhà chúng ta sống.” Nhà mà Diệp Hoan nói là nhà sư huynh mua sau giúp cô. Diệp Hoan đã trả toàn bộ tiền nhà cho sư huynh. Tuy Nhiễm Hàn không muốn lấy tiền nhưng Diệp Hoan kiên quyết đưa. Vì điều này, Diệp Hoan còn nói đùa: “Sư huynh, nếu đợi sau này chúng ta kết hôn, anh giao toàn bộ tiền cho em quản lý, em sẽ rất vui.”

Nói lại, Diệp Đông và Diệp Nam nghe thấy Hoan Hoan lại mua nhà, ngoài vui ra, hơn hết họ ý thức được khoảng cách chênh lệch với Hoan Hoan, lập lại mục tiêu phấn đấu, cố gắng nhân đôi.

Ba chị em thương lượng xong, nếu ba mẹ đồng ý, sẽ đón họ tới Bắc Kinh ăn tết. Nếu không đồng ý, Diệp Hoan định về thành phố S ăn tết, nếu không được thì kéo ba mẹ ruột về cùng. Tuy làm như thế hơi có lỗi với ông bà, nhưng cô hết cách, ăn tết xong quay lại sớm là được.

Vì vậy, ba chị em lần lượt gọi điện thoại cho ba mẹ, hỏi họ có muốn tới ăn tết không. Hơn nữa Diệp Hoan vì khiến ba mẹ vui, nói có thể đón ông bà nội hoặc ông bà ngoại, còn có bác cả, cậu cùng tới. Cô đã chuẩn bị nhà xong, cho dù tới hết cũng có chỗ ở.

Loading...