Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 292
Cập nhật lúc: 2024-10-31 22:28:36
Lượt xem: 5
Phong cách của những năm 1990 ở trong mắt Diệp Kiều có chút hơi quá. Cô từ chối lòng tốt của stylist và chọn một bộ váy đơn giản và thanh lịch.
"Vẫn là lão đại Kiều Kiều của cậu trông dễ chịu và thoải mái! Mỗi khi những cô gái mà cậu được giới thiệu đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, trông như kẻ ngốc!" Đồng chí Đỗ Quân đứng sau lưng Diệp Kiều, nhìn cô tiên nhỏ trong gương trang điểm, khen ngợi không chút do dự.
Diệp Kiều nghĩ thầm, cô trùng sinh từ thế kỉ 21 đến, đương nhiên ánh mắt khác thập niên 90 rồi. Trong mắt cậu cô, chắc chắn cô rất thời trang rồi.
"Cậu, cậu nói rốt cuộc cậu có thích phụ nữu không thế, hay là chỉ ghét thôi?" Thực sự hiếu kỳ xu hướng tính dục của tên yêu nghiệt này. Khuôn mặt kia còn thanh tú hơn cả con gái, làn da còn mỏng manh mịn màng. .
Hơn một năm qua, nhà họ Đỗ quan tâm hôn sự của anh ta không ít. Vào những năm 1990, nam nữ thanh niên thường kết hôn ở tuổi 23, mà cậu trẻ đã 25 tuổi rồi.
Cô vừa nói đứng lên cùng Đỗ Quân đi ra ngoài.
"Không thích cũng không ghét!" Cậu trẻ yêu nghiệt nói thẳng.
"Vậy cậu thích đàn ông?" Diệp Kiều nhịn không được hỏi thăm, chẳng lẽ anh thực sự có vấn đề với xu hướng t.ì.n.h d.ụ.c của mình sao?
"Đàn ông... Cậu chỉ thích Kiêu Kiêu!" Cậu trẻ xấu xa đáp lại mà không cần suy nghĩ.
!!1
Diệp Kiều giơ chân đá vào bắp chân của anh ta, "Muốn c.h.ế.t à! Đó là cháu trai cậu! Đó là người đàn ông của cháu!"
Bất giác ghen với cậu nhỏ!
DTV
"Ai cướp với cháu chứ! Hơn nữa cậu có thể cướp sao?! Trong mắt Kiêu Kiêu thối chỉ có cháu thôi!" Cậu trẻ xấu xa tức giận chua xót nói.
"Nói thật hình như lúc không có cháu, anh Kiêu không ghét cậu lắm đâu!" Diệp Kiều dứt khoát đ.â.m thẳng vào trái tim của kẻ xấu xa này!
"..." Đồng chí Đỗ Quân.
--
Trong sảnh tiệc của khách sạn Cung Đại, khách mời tụ tập, xúng xính váy áo thơm nức mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-292.html.]
Hầu hết khách mời đều là doanh nhân, chủ của bữa tiệc là vợ chồng Khương thị ăn mặc chỉnh tề đứng ở cửa phòng tiệc để chào đón các khách quý.
"Yến Tử à, thấy không, có không ít thanh niên ưu tú đẹp trai này! Con thích ai để mẹ nuôi giới thiệu cho con nhé? Đa số những thanh nhiên này đều là ông chủ nhỏ của các xí nghiệp, nói chung mẹ nuôi đều quen biết!" Bà Đỗ cảm thấy rất có lỗi với Cố Tuyết Yến nên hai ngày nay tìm cô ta đi chơi rất nhiều, thấy không cả bữa tiệc tối này cũng dẫn cô ta đến.
Cố Tuyết Yến ngượng ngùng cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu, những người đàn ông này sao có thể lọt vào mắt của cô ta!
"Ơ...! Cậu không phải Lý Vận sao? Thật là trùng hợp!" Sau lưng bà Đỗ có vài người phục vụ mặc sườn xám đỏ nhìn thấy Lý Vận, kích động gọi cô ta lại.
Lý Vận lộ vẻ kinh ngạc.
"Lý vận, cậu không nhớ chúng tôi à, chúng ta đều là học từ cấp ba! Cùng một lớp với cậu đó!"
Dáng vẻ Lý Vận mới chợt hiểu ra lần lượt gọi tên từng nhân viên phục vụ một, giống như bạn họ cũng gặp lại nhau hàn huyên tâm sự.
"Lý Vận, một năm qua cậu đã đi đâu thế? Đúng rồi, lúc ấy cậu có cô bạn thân Diệp Kiều như hình với bóng với cậu! Còn có Thẩm Hi Xuyên! Ba người các cậu ngày nào cũng ở bên nhau, sau này, cô ấy hình như đã trở mặt. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Bà Đỗ vốn đang nói chuyện trên trời dưới biển với Cố Tuyết Yến, trong lúc vô tình nghe thấy tên con dâu mình thì vểnh tai lắng nghe.
Cố Tuyết Yến đã phấn khích đến mức tim đập nhanh, khóe mắt cô ta lén lút liếc nhìn bà Đỗ.
Lý Vận ấp úng tựa hồ có chút do dự
"Đúng nha, trước kia Diệp Kiều này còn theo đuổi Thẩm Hi Xuyên đến nỗi không thể tách rời!”
"Cũng không. Năm lớp mười đó tôi ngồi sau cô ấy. Mỗi ngày cô ấy đến lớp không ngủ thì cũng là viết thư tình cho Thẩm Hi Xuyên!"
"Các cậu nói nhỏ chút, Diệp Kiều này ở đại viện lục quân đấy!"
"Đại viện lục quân thì sao, bây giờ chúng ta đều tốt nghiệp rồi còn sợ cô ta ỷ thế ức h.i.ế.p sao? Trước kia cô ta ở trường làm sai thì kiếm ông nội làm chỗ dựa, bây giờ cũng không phải trong trường!"
"Lý Vận, cậu nói một chút xem rốt cuộc cậu và cô ta sao thế?" Một người trong số họ tiếp tục hỏi, giọng lớn hơn một chút.
Đúng lúc này, Cố Tuyết Yến ghé vào tai bà Đỗ thì thầm: "Mẹ nuôi, mẹ đừng tức giận nhé, ai cũng có quá khứ mà...."
Ngoài miệng thì nói giúp cho Diệp Kiều nhưng thực tế lại đang nhấn mạnh "quá khứ".