Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trúc mã không yêu tôi - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-08-16 21:52:33
Lượt xem: 155

"Tô Vân, đây là anh trai của cậu sao? Anh ấy đẹp trai quá!"

 

"Đúng vậy, hai người có quan hệ khá tốt nhỉ. Nếu không biết cậu có bạn trai làm ở công trường, chúng tôi còn tưởng rằng anh trai đẹp trai như vậy chính là bạn trai của cậu đó."

 

Cố tình hiểu nhầm hả.

 

Họ biết rõ rằng tôi là con một!

 

Có phải đang cố tình vạch trần tôi trước mặt Tiêu Thần và làm tôi xấu hổ không?

 

Tôi không muốn để ý tới bọn họ nên đã kéo Tiêu Thần đi.

 

Giọng nói trầm thấp trong trẻo dễ chịu của anh đột nhiên vang lên.

 

"Các cô ghen tị với Vân Vân của tôi vì đã tìm được người chồng làm việc ở công trường hả?"

 

"Xung quanh tôi có rất nhiều công nhân chưa lập gia đình, độ tuổi đã bốn mươi, năm mươi, thoạt nhìn họ có vẻ rất hợp với các cô. Tôi giới thiệu họ với các cô nhé?"

 

Mấy cô gái kia không khỏi há hốc mồm nhìn Tiêu Thần.

 

"Anh, anh là bạn trai của Tô Vân chuyển gạch ở công trường trong truyền thuyết à?"

 

Tôi cố gắng hết sức để không cười.

 

"Đồ điên, sao dám nói chúng tôi chỉ xứng tầm với đám đàn ông trung niên bẩn thỉu bốn mươi năm mươi tuổi chứ?!"

 

Tiêu Thần giả vờ xin lỗi nhìn bọn họ.

 

"Thật xin lỗi, tôi không nên xúc phạm đồng nghiệp của mình, các cô quả thực không xứng với họ, tôi đã phạm sai lầm rồi."

 

"Ahhh! Im đi, im đi! Tô Vân, cô và bạn trai của cô phiền phức quá!"

 

Lúc những cô gái này rời đi, sắc mặt của họ đều xanh mét.

 

Tôi liền có tâm trạng vô cùng tốt.

 

Tôi ở bên Tiêu Thần đã lâu, nhận ra anh ấy cũng có miệng lưỡi khá sắc bén.

 

Rất dễ thương.

 

Tôi không coi trọng những cô gái đó nên tiếp tục đi dạo quanh trường cùng Tiêu Thần.

 

Đi bộ không lâu, tôi nhìn thấy một người đàn ông và một người phụ nữ đang âu yếm nhau trong một căn chòi cạnh hồ ngắm cảnh trước mặt.

 

Hình như là Phương Nguyệt và Cố Thanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truc-ma-khong-yeu-toi/chuong-11.html.]

 

Tôi chưa có thời gian để xem xét kỹ hơn.

 

Tiêu Thần dừng lại.

 

“Vân Vân, hình như có cát bay vào mắt anh.”

 

Tôi không có thời gian để ý xem đó có phải là Cố Thanh hay không.

 

Nhanh chóng kêu Tiêu Thần khuỵu chân xuống.

 

"Nhanh, để em thổi anh."

 

Khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Thần áp sát vào mặt tôi.

 

Da mặt anh ấy sáng bóng và thanh tú, lông mi dày và dài khi run rẩy trông giống như lông vũ.

 

Tôi kìm nén hơi nóng trên mặt và giúp anh ấy dụi mắt.

 

Thổi xong liền hỏi.

 

"Có đỡ hơn chút nào chưa?"

 

Lông mi Tiêu Thần lại run lên, ánh mắt rất sâu, mỗi lần nhìn tôi đều cho tôi ảo giác đặc biệt trìu mến.

 

Lúc này, đôi mắt sâu thẳm của anh vừa ướt vừa đỏ, càng khiến anh thêm quyến rũ.

 

Tôi như bị hút hồn vào đôi mắt ấy.

 

Tôi vội quay đi, không ngờ lại bắt gặp đôi môi lạnh lùng, mỏng manh và gợi cảm của anh.

 

Đôi môi của Tiêu Thần có hình dáng rất đẹp, khóe miệng hơi nhếch lên một cách tự nhiên, khiến anh trông rất đáng hôn.

 

Không biết có chuyện gì nhưng tôi cảm thấy cổ họng hơi khát, đành nuốt nước bọt.

 

Tiến lại gần hơn trong tiềm thức.

 

Khi định thần lại, tôi đã chạm vào cái chạm mềm mại và ấm áp đó rồi.

 

Mặt tôi lập tức đỏ bừng.

 

Tôi thực sự đã chủ động hôn Tiêu Thần!

 

Tôi chưa bao giờ biết mình lại chủ động đến thế!

 

Loading...