Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh Ta Để Lại Thư Hòa Ly - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-06-01 21:13:20
Lượt xem: 4,036

Vừa dứt lời…

Lại thấy người quản sự đó ngẩng đầu về phía chiếc chuông lớn ở tường thành, tím mặt quỳ xuống khóc lóc thảm thiết.

“Công chúa vì mở kho lương chi viện cho phò mã, không tiếc làm giả thánh chỉ, bị bệ hạ ra lệnh treo cổ, t.h.i t.h.ể bây giờ vẫn treo trên tường thành, không được an táng…”

Lòng n.g.ự.c y như bị một chiếc búa nặng nề tàn nhẫn đập mạnh vào.

Máu huyết toàn thân Lâm Thụy Hiên dường như đông cứng lại, y ngước mắt lên nhìn lên bức tường thành từng chút một.

Chỉ thấy trên tháp chuông, một bộ y phục đỏ đang treo cao xa xăm phía trước.

Một cơn gió mạnh đột nhiên nổi lên, thổi bay cơ thể vốn đã cứng ngắc của Tống Nghệ Hề, va vào chiếc chuông. Bong!

Lại là một tiếng động lớn, đập vào tai Lâm Thụy Hiên.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Đó là... Âm thanh của Tống Nghệ Hề đón y quay lại.

“Công chúa!!!”

Đôi mắt Lâm Thụy Hiên tức khắc trở nên đỏ như máu.

Y muốn cưỡi ngựa vượt tường thành, lại bị phó tướng chặn lại: “Tướng quân! Bình tĩnh! Hoàng đế trong thành đã gài sẵn bẫy, người không thể cứ thế xông vào!”

Trên tường thành, bóng đỏ của bộ y phục đó trông rất chói mắt.

Lâm Thụy Hiên siết chặt dây cương, đôi mắt đỏ rực nhìn từ đầu tường thành xuống cổng thành đang trống rỗng.

Tâm ý vốn do dự lúc ban đầu của y vào lúc này đã trở nên vô cùng kiên định.

"Chúng quân có nguyện theo ta xông vào Kinh thành?!”

Phó tướng nghe vậy, lập tức hiểu ra: “Tướng quân, ý người là gì?” Lâm Thụy Hiên nhìn bóng đỏ trên tường thành, gật đầu.

Hiểu rõ tình thế phó tướng hét lớn: “Mạt tướng thề ch*t cũng sẽ theo chân tướng quân!”

“Sống ch*t theo tướng quân!”

Hàng vạn binh lính phía sau cũng hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trung-sinh-ta-de-lai-thu-hoa-ly/chuong-19.html.]

Những binh lính đã quen sống với những ngày tháng an nhàn trong thành đó làm sao có thể sánh được với những binh lính đã trải qua chiến trường thật sự.

Chưa qua một khắc, quân lính của Lâm Thụy Hiên đã lật ngược tình thế công phá tường thành.

Lúc tất cả mọi người đều sắp xong vào hoàng cung hỗn chiến.

Lâm Thụy Hiên lại ngay lập tức phi thân lên tường thành.

“Nghệ Hề…”

Đây là lần đầu tiên y gọi tên nàng, nhưng lại gọi trong tình cảnh thế này.

Giọng nói của Lâm Thụy Hiên có chút run rẩy, y cẩn thận gỡ cơ thể nàng xuống, khuôn mặt xinh đẹp rung động lòng người của nàng đã loang lổ những vết hoen của xác ch*t, trên cổ nàng còn chằng chịt dấu vết thắt cổ.

Đôi mắt y đỏ hoe: “Không phải nàng ghét ta sao? Không phải nàng hận ta không chịu tránh xa nàng sao? Sao lại vì ta mà làm thành thế này? Tống Nghệ Hề! Hãy trả lời ta đi! Hãy mắng nhiếc ta đi!”

Nhưng người trong vòng tay y, đã không thể cho y bất kỳ câu trả lời nào nữa.

Trong hoàng cung…

Các vũ nữ đang nhảy múa, hoàng đế nằm trên long ngai, xung quanh có ba mỹ nhân đang hầu hạ.

Chính lúc này, bên ngoài cung điện có một tên thị vệ vội vàng chạy vào bẩm báo —

“Bệ hạ! Không xong rồi!”

Sau khi đuổi vũ nữ ra, sắc mặt hoàng đế tức giận: “Chuyện gì?”

“Lâm, Lâm tướng quân tạo phản rồi!”

Thị vệ đang quỳ trên mặt đất tái mặt vì sợ hãi, “Bây giờ hắn đã đánh hạ cổng Tuyên Vũ, ngay lập tức sẽ công nhập vào Đại Hòa điện rồi!”

Lách tách một tiếng.

Ly rượu trong tay hoàng đế bỗng nhiên rơi xuống.

Ông ta đẩy mỹ nhân trên người ra, đôi mắt đần độn đột nhiên trở nên tỉnh táo, tràn đầy kinh hãi.

Không đợi hoàng đế phản ứng thêm, chỉ nghe từ ngoài điện truyền đến âm thanh của một trận chiến khốc liệt.

Loading...