Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng sinh xử lý trà xanh cùng ca ca và hôn phu ngu ngốc - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-11-04 00:41:19
Lượt xem: 92

Kiếp trước, ta ch-ếc trong quân doanh.

 

Hôm đó là một ngày tuyết rơi, ta thậm chí còn không có y phục để chống lạnh, lạnh đến mức chỉ có thể nằm co ro trên đống cỏ khô.

 

Những bức thư viết cho thái tử - vị hôn phu của ta, tất cả đều bị trả lại.

 

Đến cùng những bức thư của ta còn có tùy tướng bên cạnh vị hôn phu của ta, hắn ta liếc nhìn toàn bộ quân doanh, rồi đọc thánh chỉ.

 

"Hôm nay thái tử thành hôn, bệ hạ rất vui mừng, đại xá thiên hạ, tất cả các quân kĩ đều được phóng thích."

 

Ta vùng vẫy cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất, không thể nhịn được bật khóc.

 

Trong lòng Ân Triệu vẫn còn có ta, nhất định chàng ấy đã đọc thư ta viết!

 

Ngay khi ta tưởng mình có thể thoát khỏi cái ch-ếc, những lời tiếp theo của tùy tướng lần nữa đẩy ta xuống địa ngục.

 

“Tội nữ Lâm Bạch Hoa, xung đột với thái tử phi, coi thường quy tắc, coi thường hoàng thân quốc thích, theo luật nên xử trảm. Nhưng hôm nay hoàng tử vui mừng, ân xá vĩnh viễn ở lại quân cơ doanh. "

 

Hắn ta nhìn ta với ánh mắt giễu cợt:

 

"Đến tiếp chỉ đi."

 

Rốt cuộc, ta vẫn không thể sống sót trong ngày tuyết rơi này.

 

·····

 

Khi ta mở mắt ra lần nữa, ta chưa bao giờ nghĩ lại là cảnh tượng này.

 

Đập vào mắt ta chính là cờ trắng và lụa trắng, nếu không phải biết sau khi bản thân ch-ếc sẽ không có người đến nhận x-á-c, ta còn tưởng rằng đây chính là tang lễ của mình.

 

Cho đến khi ta nghe thấy tiếng huyên náo ở tiền sảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trung-sinh-xu-ly-tra-xanh-cung-ca-ca-va-hon-phu-ngu-ngoc/chuong-1.html.]

 

Có người hét lên:

 

"Thiếu gia trở về rồi."

 

Ta ngay lập tức phản ứng lại.

 

Thì ra là ngày này.

 

Ngày ca ca ta đem ả kỹ nữ kia về.

 

Nhìn thấy ta ngây ngốc tại chỗ, tỳ nữ phía sau không khỏi thúc giục:

 

"Tiểu thư, đại thiếu gia trở về rồi, người không đi nghênh đón sao?"

 

Nhìn bên mặt xinh xắn khác hẳn với dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ ở kiếp trước của Bích Liễu, ta nắm chặt tay.

 

Ấy vậy mà ta không ch-ếc.

 

Không chỉ không ch-ếc mà còn về lại năm mười sáu tuổi.

 

Năm đó huynh trưởng thắng trận, sau đó phải lòng một ả kỹ nữ, mẫu thân giận đến nỗi mất ăn mất ngủ, cuối cùng buông tay nhân gian.

 

Năm ấy, ta còn chưa bị vị hôn phu Ân Triệu hãm hại thành quân kỹ.

 

Tất cả căn nguyên đều vì ả đàn bà đó.

 

Ta vung áo đứng dậy, mang mọi người ra cửa nghênh tiếp.

 

Nếu các ngươi đã yêu nhau đến thế, vậy ta nhất định sẽ “thành toàn” cả hai đôi tình nhân.

 

Kiếp trước, ba người các ngươi đối xử với ta thế nào thì kiếp này, ta tất sẽ báo đáp gấp trăm lần.

Loading...