Trường Công Chúa Thiên Hạ Vô Song - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:06:33
Lượt xem: 323
Tiêu Yến khó có lúc không trừng mắt nhìn ta nữa, mà là gượng cười, nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Nàng bình an trở về là tốt rồi, mau đi nghỉ ngơi đi."
Ta cười tươi rói: "Cảm ơn phu quân quan tâm. Đúng rồi, tiểu thiếp số 44, ta có mang quà về cho muội."
Ta phẩy tay, tiểu thiếp số 15 và tiểu thiếp số 16 khiêng một cái rương gỗ lớn đến, ném xuống chân tiểu thiếp số 44.
Ta nói: "Đây đều là kinh Phật ta cố ý cầu về cho muội, sau này muội ngày nào cũng chép một lần, cầu Phật Tổ phù hộ. Nếu không, thứ dơ bẩn đeo bám ta sẽ đi đeo bám muội đấy."
Tiểu thiếp số 44 nhìn rương kinh Phật lớn như vậy, nhất thời ngây người: "Muội... Cái này..."
"Thôi nào, tiểu thiếp số 44, muội mau đi chép đi, ngày nào tiểu thiếp số 8 cũng nhớ kiểm tra đấy." Ta nói.
"Yên tâm, nhất định không quên." Tiểu thiếp số 8 đáp.
Để ăn mừng ta "tai qua nạn khỏi", ta cố ý tổ chức một bữa tiệc thưởng hoa long trọng, mời các phu nhân tiểu thư trong kinh thành đến tham dự. Ta sai tiểu thiếp số 18 gửi rất nhiều thiếp mời, có gửi đến nhà các tướng lĩnh trong quân, cũng có gửi đến nhà các đại thần trong triều. Đặc biệt là mấy nhà mà Tiêu Yến thường qua lại, đều được gửi đến tận tay.
Ta giao công việc chuẩn bị tiệc cho tiểu thiếp số 4, quả nhiên nàng không phụ lòng mong đợi, sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy. Đầu bếp được mời từ Túy Tiên Cư có tay nghề cao siêu, làm điểm tâm rất tinh xảo và ngon miệng. Đoàn ca múa nước ngoài được thuê với giá cao lại càng phong tình vạn chủng, điệu múa Hồ Toàn là sở trường của họ. Ngay cả sân vườn cũng được trang trí tao nhã mà xa hoa, thể hiện thân phận cao quý của ta.
Đương nhiên, trong lúc giám sát công tác chuẩn bị tiệc, ta cũng không quên quan tâm đến tiến độ chép kinh Phật của tiểu thiếp số 44, theo tiểu thiếp số 8 báo cáo, ban đầu tiểu thiếp số 44 chép còn hơi miễn cưỡng, nhưng từ khi nghe nói ta định đưa nàng lên Thanh Lương sơn, chép xong khi nào thì về khi đó, nàng liền siêng năng hẳn lên, ngày nào cũng chép từ sáng đến tối, chép đến mức sắp nôn ra rồi.
Rất nhanh, ngày tiệc thưởng hoa đã đến.
Các vị khách không ai dám làm trái ý ta, đều đến đông đủ, vì đều là khách nữ, Tiêu Yến cũng ngoan ngoãn tránh mặt, không đến trước mặt chúng ta làm vướng mắt, mọi thứ đều diễn ra theo kế hoạch một cách hoàn hảo: ta cùng các phu nhân tiểu thư thưởng hoa, ngâm thơ, ăn bánh ngọt, xem biểu diễn ca múa, lại buôn chuyện phiếm...
Ngay khi bữa tiệc sắp kết thúc, tất cả chúng ta đều đang buồn ngủ, bỗng nhiên có tiếng hét vang lên!
Là tiểu thiếp số 27. Chỉ thấy nàng vừa khóc vừa chạy đến, hô to: "Phu nhân! Không xong rồi! Người mau đến xem! Là tiểu thiếp số 44! Vừa rồi ta thấy nàng và một người đàn ông lén lút gặp nhau ở sau vườn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truong-cong-chua-thien-ha-vo-song/chuong-6.html.]
Ta giả vờ kinh ngạc: "Cái gì? Ngay dưới mí mắt ta, vậy mà lại có chuyện dâm loạn như vậy sao?"
"Phu nhân! Người mau đi theo ta!" Tiểu thiếp số 27 nói.
Ta lập tức đứng dậy đi theo tiểu thiếp số 27 ra vườn, các vị phu nhân tiểu thư có mặt đều hứng thú bừng bừng, tự động đi theo.
Trong vườn, chỉ thấy tiểu thiếp số 44 bị mấy muội muội vây quanh, nước mắt lưng tròng, đáng thương vô cùng. Tóc tai nàng rối bù, quần áo cũng hơi xộc xệch.
Anan
"Chuyện gì vậy?" Ta hỏi, "Đừng vội, từ từ nói."
Tiểu thiếp số 9 lập tức lên tiếng: "Phu nhân! Chúng ta bắt gặp tiểu thiếp số 44 ở đây tư thông với ngoại nam, làm chuyện bậy bạ!"
"Ta không có! Ngươi đừng ngậm m.á.u phun người!" Tiểu thiếp số 44 cãi lại, trước mặt bao nhiêu phu nhân tiểu thư, mặt nàng đỏ bừng, như sắp nhỏ m.á.u đến nơi. "Ta thật sự không có! Là các nàng lừa người! Các nàng cấu kết vu oan cho ta! Xin người hãy tin ta!"
Ta thật lòng thật dạ tin lời nàng, dù sao, tất cả đều là ta sắp đặt.
Tuy nhiên, các phu nhân tiểu thư có mặt e là sẽ không tin nàng.
Tiểu thiếp số 12 hừ một tiếng: "Không có lửa làm sao có khói! Hơn nữa, chuyện này mà truyền ra ngoài, thì mất mặt tướng quân nhà chúng ta lắm!"
Ta giả vờ do dự: "Tiểu thiếp số 44 và tướng quân tình thâm nghĩa trọng, ta cũng không muốn tin nàng ấy sẽ làm ra chuyện dâm loạn này, có phải là hiểu lầm gì không?"
"Hiểu lầm gì chứ, chúng ta đều thấy nàng ấy sờ soạng với tên ngoại nam kia rồi. "Tiểu thiếp số 17 nói, "Nếu phu nhân không tin, có thể bắt tên đó lại hỏi."
Lời nàng vừa dứt, chỉ nghe thấy tiểu thiếp số 14 hô lên: "Phu nhân! Tên ngoại nam kia bắt được rồi!"
Hai gia nhân áp giải một bóng người cao lớn đi tới, đá một cái vào chân hắn, khiến hắn quỳ xuống đất.
Người này không ai khác, chính là Thẩm Kiếm Thu.