Trưởng Công Chúa - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:17:09
Lượt xem: 3,613
"Hơn nữa nếu Hoàng thượng đi cùng thần thiếp, chẳng phải hôm nay thần thiếp lại phải quay về cung sao."
Ta cố nén sự ghê tởm, làm nũng với hắn. "Gia quyến đều ở nơi biên ải, nay mẹ bệnh nặng, thần thiếp muốn ở bên người vài ngày."
Lý Dần mỉm cười, nói: "Thôi được, nếu vậy, trẫm không ép nàng nữa.”
Hắn hình như nhớ ra điều gì, lại nói: "Mẹ nàng bệnh nặng, vậy cứ để Lục thần y ở lại chăm sóc, vừa hay Thái hậu nay đã khỏe mạnh, không cần để nàng ta quay về nữa."
Ta biết Lý Dần sợ Lục Tranh ở lại đây sẽ làm lộ chuyện Hiền phi thân thể bình an vô sự.
Nhưng ta không vạch trần, cứ thế thuận theo ý hắn.
Hắn đâu hay biết, mẹ ta thực ra không bệnh.
Cũng giống như lý do lần trước ta hẹn gặp người.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Lần này mẹ giả bệnh chỉ là để ta về Tống gia một chuyến.
Bởi huynh trưởng ta đã bí mật hồi kinh.
"A Du, nhận được mật tín của muội, ta liền lén lút trở về, muội mau kể ta nghe, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Trong thư phòng, huynh trưởng đang nhìn ta với vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Ta thở phào nhẹ nhõm, kể lại việc phát hiện Lý Dần âm mưu hãm hại nhà họ Tống cho huynh trưởng nghe.
Nhưng ta giấu đi chuyện Hạ Trúc xuyên sách, chỉ nói là nàng ta vô tình phát hiện ra manh mối.
Ta lại âm thầm để tâm, mới phát giác được mưu đồ của Lý Dần.
Huynh trưởng nghe xong, thật lâu vẫn chưa hết kinh ngạc.
Huynh ấy trầm giọng nói: "A Du, việc này hệ trọng vô cùng, muội có bằng chứng gì không?"
Ta ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt huynh trưởng, "Chuyện thông đồng với giặc, muội tạm thời chưa có bằng chứng, nhưng mà..."
Trên mặt ta thoáng qua một tia đau đớn, "A Tranh bắt mạch cho muội rồi, muội ấy xác nhận muội không thể hoài thai, không phải do thân thể muội yếu đuối, mà là bị kẻ khác cho uống thuốc tuyệt tự."
Ta thở dài một tiếng, "Thái y trong cung nhiều như thế, người người đều y thuật cao minh, nhưng lại không ai phát hiện ra chuyện này, huynh trưởng nghĩ xem, đây là vì sao?"
Nghe vậy, huynh trưởng tức giận đập mạnh tay xuống bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truong-cong-chua/chuong-9.html.]
Huynh ấy nghiến răng ken két: "Thật quá đáng!"
Đợi cơn giận hạ nhiệt lại, huynh trưởng mới hỏi ta: "A Du định làm thế nào?"
Ta nhớ lại kết cục của cả nhà họ Tống trong sách mà Hạ Trúc kể.
"Huynh trưởng có biết, nếu mưu đồ của Lý Dần thành công, cả nhà họ Tống sẽ ra sao không?"
Ta cười chua xót, "Cả nhà họ Tống, không một ai sống sót, kể cả ta."
Chỉ có trừ khử ta, chướng ngại này, người trong tim của Lý Dần mới có thể đường đường chính chính trở thành mẫu nghi thiên hạ.
Nhà họ Tống mang tiếng "cõng rắn cắn gà nhà", đây là thời cơ ngàn năm có một, Lý Dần tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Tuy huynh trưởng là võ tướng, nhưng cũng không phải kẻ ngu si.
Sắc mặt huynh ấy có chút thay đổi, ấp úng nói: "Ý muội là..."
Ta trịnh trọng gật đầu, "Huynh à, đây là con đường sống duy nhất của Tống gia chúng ta."
Ta chỉ ở lại Tống phủ một đêm.
Hôm sau, dùng xong bữa sáng, ta liền mang theo Hạ Trúc trở về cung.
Những điều cần thiết, ta đã dặn dò huynh trưởng thấu đáo.
Chính vì chuyện trò suốt đêm, mắt ta thâm quầng.
Lý Dần thấy dáng vẻ tiều tụy của ta, cũng tin rằng mẹ ta bệnh nặng.
Hắn tỏ vẻ thương xót, "Hoàng hậu sao lại không biết giữ gìn long thể như vậy?"
Ta cố gượng cười, nói: "Mẹ bệnh nặng, thần thiếp thật sự rất lo lắng."
Lý Dần an ủi ta vài câu, lại sai người đưa đến cho mẹ ta không ít dược liệu quý giá.
Ngoài ra, còn sai thái y đưa cho ta một lọ thuốc viên.
"Đây là thuốc mới do thái y điều chế, có tác dụng bồi bổ cơ thể."
Lý Dần mỉm cười dịu dàng, "Hoàng hậu không muốn nuôi con người khác, cho nên trẫm muốn cố gắng, để hoàng hậu có con của chính mình."
Ta cố nén cơn buồn nôn trong lòng, giả vờ kinh ngạc hỏi: "Đây là..."