Truyền Thuyết Bạch Long - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-11-03 15:12:26
Lượt xem: 517
Trình Gia thở dài, bước ta nhận lấy trâm cài tóc, cười nói với hắn: "Ở Trung Nguyên chúng ta, trâm cài tóc không thể tùy tiện tặng, chỉ có trượng phu mới mua cho thê tử, cho nên cây trâm này ta mua lại từ ngươi, vì trâm cài của A Ly chỉ có thể do ta tặng, hiểu không?"
Kỳ Mạc mím môi, có chút không vui: "Ta không bán."
Trình Gia "Ồ" một tiếng, trả lại cho hắn: "Vậy ngươi cầm về đi."
Kỳ Mạc nhận lấy trâm cài tóc, lại đưa cho ta: "A Ly, cho ngươi."
Ta tiếp tục nuốt nước miếng, len lén nhìn Trình Gia. Hắn tiếp tục nhìn ta với vẻ mặt nửa cười nửa không. Ta thật sự không dám nhận, đành chịu thua: "Ta không cần, ngươi tặng cho cô nương khác đi."
Kỳ Mạc tức giận, cầm trâm cài tóc xoay người rời đi: "A Ly, ngươi thay đổi rồi, không còn là bạn tốt của ta nữa, ta không để ý đến ngươi nữa."
Ta nhìn bóng dáng hắn rời đi, có chút đau lòng, Trình Gia nghiêng đầu, tiếp tục dùng vẻ mặt đó nhìn ta: "Hay là đi dỗ dành hắn?"
"Có thể sao?" Ta hỏi.
Nụ cười trên mặt hắn lập tức biến mất, liếc ta một cái, cũng xoay người bỏ đi. Ta buồn rầu giữa bạn bè và nam nhân, cuối cùng lựa chọn đuổi theo bước chân Trình Gia.
Dù sao trong tay hắn còn có củ sen và bột nếp mang về từ Trung Nguyên. Vài ngày sau, Trình Gia quả nhiên làm bánh bột sen quế đường cho ta ăn. Ta vui vẻ cầm lên nếm thử, hắn cười nói: "Ngon không?"
"Ngon."
Ta nheo mắt, gật đầu lia lịa, hắn liền cầm một miếng lên, cắn một miếng, lại đặt xuống.
"Làm sao vậy?"
"Vị không đúng."
"Sao không đúng? Ta thấy rất ngon mà."
"Không phải dùng đường quế hoa." Hắn chắc là muốn giải thích cho ta nghe, nhưng chỉ nói một câu này, rồi im bặt.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Cuối cùng thở dài một tiếng, xoa đầu ta: "Nàng từ từ ăn đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truyen-thuyet-bach-long/chuong-10.html.]
Ta cảm thấy tâm trạng Trình Gia không tốt lắm. Hắn một mình đi đến tường thành ngồi một lúc. Ta không ăn bánh bột sen quế đường nữa, đi đến bên cạnh hắn, ngồi cùng hắn.
Chiều tà, ánh hoàng hôn đỏ như máu, Trình Gia nhìn về phía hoang dã ngoài thành Vu Ni, mở miệng nói: "A Ly, mẹ ta vẫn còn ở Trường An, bánh bột sen quế đường cũng là món người thích ăn, ta chỉ có bà là thân nhân duy nhất."
Ta bỗng nhiên cảm thấy buồn trong lòng, nắm lấy tay hắn: "Chàng nhớ bà ấy, đúng không? Chúng ta có thể đón người đến Tây Vực không?"
"Người không thể đến."
Trình Gia nắm lại tay ta, không giải thích nguyên nhân người không thể đến, chỉ lặp lại một lần nữa: "Người không thể đến."
Ta đang định nói gì đó, hắn đã kìm nén cảm xúc, mỉm cười nhìn ta, ánh mắt dịu dàng: "Lần sau đi, lần sau Kỳ Mạc đến Trung Nguyên, bảo hắn mua chút đường quế hoa, ta làm lại cho nàng ăn."
Kỳ thực Trình Gia không biết, bánh bột sen quế đường hắn làm lần đầu tiên, ta đã thấy rất ngon rồi. Bởi vì ta chưa từng biết đường quế hoa có vị gì. Cũng giống như ta chưa từng đến Trung Nguyên và Trường An.
Lúc đó ta không ngờ rằng, một năm sau, ta sẽ vì Trình Gia, bước lên con đường đến Trung Nguyên.
Không lâu sau khi hắn nhắc đến mẹ với ta, đô hộ phủ Tây Vực đột nhiên có người đến, đưa một bức thư cho Trình Gia ở thành Vu Ni. Xem xong, sắc mặt hắn lập tức trắng bệch.
Trong thư nói, Khánh Dương trưởng công chúa của hoàng thất Trung Nguyên băng hà rồi.
Lúc đó ta mới biết, thân phận Trình Gia không hề tầm thường. Cha chàng là thái phó của triều đình Trung Nguyên, mẹ là Khánh Dương trưởng công chúa của hoàng thất.
Người được gọi là Nguyên Tông biểu đệ kia, là thái tử điện hạ của Trung Nguyên. Một năm trước, Thái tử bị người ta vu cáo mưu phản.
Hoàng đế Trung Nguyên có rất nhiều hoàng tử, lại là người đa nghi, đặc biệt là sau khi tuổi già sức yếu, khát khao quyền lực rất mạnh mẽ, bất cứ động tĩnh gì cũng khiến ông ta nghi thần nghi quỷ.
Chuyện Thái tử mưu phản, đầu tiên phải điều tra chính là nhà Trình Thái phó.
Bởi vì Hoàng hậu đương triều là muội muội ruột của Trình Thái phó, Trình Thái phó không chỉ là cậu của Thái tử, còn dạy dỗ hắn từ nhỏ, là thầy của hắn. Trong mắt Hoàng đế, Trình gia e rằng đã sớm mong muốn Thái tử đăng cơ.
Trình Thái phó là người đứng đầu văn thần, uy vọng trong triều rất cao, Khánh Dương trưởng công chúa và ông ấy lại phu thê tình thâm, cho nên chuyện Thái tử mưu phản vừa bị vạch trần, Hoàng đế liền ra tay với Trình gia.
Biến cố đó đã bức tử Trình Hoàng hậu, Tam hoàng tử Chu Nguyên Hanh lại bức tử Trình Thái phó trong ngục. Khánh Dương trưởng công chúa biết rõ lần này Thái tử khó thoát khỏi kiếp nạn, không tiếc mượn thân phận của mình, giúp hắn trốn khỏi hoàng cung.
Sau đó Trình Gia liền bảo vệ hắn, bị người của Tam hoàng tử truy sát suốt dọc đường, giả trang thành thương nhân trốn đến Tây Vực. Bọn họ đã chạy trốn rất lâu, trải qua muôn vàn khó khăn, còn gặp được ta.