VẢ MẶT BẠCH NGUYỆT QUANG - CHƯƠNG 22
Cập nhật lúc: 2024-05-17 19:49:44
Lượt xem: 25
Cuối cùng, chúng tôi đã không đi xem phim.
Tiêu Cảnh Ninh đưa tôi về tới trước nhà, anh lặng lẽ nhìn tôi một lúc rồi nói: "Anh biết em chưa sẵn sàng, nhưng anh sẽ đợi em."
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
"Tôi..." Tôi nhìn anh, trong lòng còn chưa tin tưởng lắm.
Anh đặt ngón tay lên môi tôi.
Cảm giác ấm áp chạm vào môi tôi, khiến mặt tôi nóng bừng.
May mắn thay, ban đêm ánh đèn lờ mờ, có lẽ anh nhìn không rõ.
"Uyển Uyển, em nghe anh nói."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/va-mat-bach-nguyet-quang/chuong-22.html.]
"Em không nhớ anh, nhưng anh nhớ em. Hồi đại học, tôi từng lén nuôi một con ch.ó tên Đô Đô.
Có một hôm, anh bận đi học nên quên đóng cửa. "
"Khi anh quay lại thì nó đã biến mất."
"Anh tìm nó rất lâu, sau đó mới phát hiện em đang cho nó ăn dưới gốc cây lớn trong tòa nhà dạy học."
"Em không biết lúc đó mình hấp dẫn tới mức nào đâu. Em nhẹ nhàng sờ lên đầu Đô Đô, cùng nó chờ đợi chủ của nó tới đón."
"Kể từ khi đó, em đã ở trong tim anh rồi. Nhưng mà, anh nghe ngóng được, em đã có bạn trai rồi."
"Cho nên, anh không quấy rầy cuộc sống của em."
"Nhưng bây giờ, anh muốn có một cơ hội."