VẢ MẶT BẠCH NGUYỆT QUANG - CHƯƠNG 9
Cập nhật lúc: 2024-05-17 19:45:38
Lượt xem: 25
Tống Tinh Hà bắt đầu đi sớm về muộn, hắn nói do công việc bận quá, nhưng tôi biết rõ, hắn đi cùng với Lý Khanh Khanh.
Nghe nói chân của Lý Khanh Khanh bị thương rất nặng.
Cho nên dù nói sẽ đền bù sinh nhật cho tôi, hắn lại không hề nhắc tới. Chiếc nhẫn ở trong tủ đầu giường vẫn lẳng lặng nằm ở đó, ánh sáng mờ đi.
Hai ngày sau, tôi một mình tới bệnh viện làm giải phẫu sinh non.
Tôi nhìn người khác đi qua đi lại, lặng lẽ vuốt ve bụng mình. Bụng của tôi bằng phẳng nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự tồn tại của một sinh mệnh nhỏ ở bên trong, nhưng chỉ một chút nữa thôi, nó sẽ rời bỏ tôi mà đi.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Tôi lấy điện thoại, mở khung chát của Tống Tinh Hà, lần trò chuyện gần đây nhất, là một tuần trước.
Tin nhắn cuối cùng hắn gửi cho tôi là : “Uyển Uyển anh có một bất ngờ cho em, chờ anh ở nhà.”
Tôi nhìn chằm chằm tin nhắn này, do dự thật lâu, cuối cùng ….
Hay là gọi điện thoại cho Tống Tinh Hà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/va-mat-bach-nguyet-quang/chuong-9.html.]
Tôi nghĩ hắn là ba của đứa trẻ, có quyền được biết sự tồn tại của đứa trẻ.
Cùng với, rời đi.
“Tút tút tút”
“ Số máy bạn gọi hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau.”
Tống Tinh Hà không nhận điện thoại của tôi.
Tôi nhìn chằm chằm vào điện thoại thật lâu, tới khi bác sĩ gọi đến tên tôi.
Tôi thản nhiên lau khuôn mặt đã ướt đãm nước mắt của mình, tắt điện thoại, yên lặng nằm trên chiếc giường lạnh lẽo, cảm giác đứa trẻ đang rời xa mình từng chút một.
Cùng với đó, còn có một chút tình cảm dành cho Tống Tinh Hà.
Con người, ở thời khắc đau đớn nhất cũng là thời khắc tỉnh táo nhất.