Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vả mặt người ba đạm như cúc - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-10-11 00:59:34
Lượt xem: 79

Tôi biết ba cũng không thích mẹ, bởi vì ông cho rằng tính bà so đo như mấy con buôn, tục tằng khiếm nhã vô cùng, lấy mẹ tôi làm ông ta hổ thẹn đến không ngóc đầu lên được.

 

Bao nhiêu năm nay ông ta áp dụng bạo lực lạnh với mẹ tôi.

 

Mỗi lần bà lên tiếng vì lo nghĩ cho ông ta, muốn chu toàn cho cái nhà này, ông ta lại mắng bà là ngữ chanh chua, không biết nói lý lẽ, mất mặt, đáng xấu hổ.

 

Thậm chí ông ta còn ném đũa, đứng dậy bỏ đi rồi đóng chặt cửa phòng.

 

Nếu mẹ tôi uất ức đến mức to tiếng, ông ta chỉ nói mấy câu thế này, “Tôi lười cãi với bà”, “Bà muốn sao cũng được”, “Tùy bà”, sau đó chuồn đi mất, để lại một đống việc nhà với bao nhiêu hỗn loạn cho mẹ tôi dọn dẹp.

 

Ông ta càng im lặng thì người ngoài càng cho rằng mẹ tôi là kẻ nóng tính.

 

Chỉ cần ai đó tỏ vẻ cảm thông với ba tôi thì ông ta sẽ lắc đầu rồi bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Số trời rồi, ly hôn thì con cái phải làm sao đây?”

 

Cứ như vậy, năm nào ba tôi cũng viện cớ bận việc hoặc vợ chồng bất hòa để trốn tránh trách nhiệm với gia đình, biến tổ ấm thành khách sạn để ông ta ăn cơm và ngủ nghỉ, biến mẹ tôi thành người giúp việc phục vụ cho ông ta.

 

Ông ta có được thể diện và sự yêu thích của mọi người, trong khi đó mẹ tôi vừa bị mang tiếng chanh chua, vừa phải chôn vùi tuổi xuân cho cuộc hôn nhân ngột ngạt, chán chường này suốt hai mươi năm. Cuối cùng bà mắc bệnh ung thư gan.

 

Lúc phát hiện thì đã đến giai đoạn cuối, ba tôi viện cớ cần để chút tiền lại cho tôi, lừa mẹ tôi từ bỏ hóa trị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/va-mat-nguoi-ba-dam-nhu-cuc/chuong-2.html.]

Ông ta nói hóa trị rất tốn kém, mà cuối cùng cả người lẫn của đều không còn, chẳng bằng bây giờ cứ ăn uống thỏa thê, đi ra ngoài nhiều hơn một chút còn vui hơn.

 

Sau cùng, ông ta đưa mẹ tôi đến Tần Hoàng Đảo, nơi ông ta đã hứa sẽ dẫn mẹ tôi tới khi hai người vừa mới kết hôn.

 

Không lâu sau, mẹ tôi qua đời.

 

Mãi đến những ngày cuối đời của mẹ, ba tôi mới cho người đang đi học xa là tôi đây biết mọi chuyện. Chờ đến khi tôi chạy về nhà thì đã không kịp nữa rồi.

 

Tại tang lễ, tôi đau đến chẳng thiết sống nữa.

 

Ba tôi lại khuyên đây chính là kiếp mệnh của mẹ tôi, còn nói bà có tính hiếu thắng, táo bạo, hung dữ, vậy nên mới mắc căn bệnh quái ác đó.

 

Tôi chất vấn ông ta vì sao không chữa bệnh cho mẹ.

 

Nào ngờ ông ta lại đẩy hết mọi chuyện lên đầu mẹ tôi, ông ta bảo, mẹ tôi nói rằng bà không muốn phung phí, phải để dành tiền làm của hồi môn cho tôi.

 

Nhưng thực tế thì ba tháng sau… ba tôi tái hôn.

 

Vợ mới của ông ta là dì hàng xóm, cũng là mối tình đầu của ông ta.

 

Ba tôi dùng tiền tiết kiệm của mẹ tôi, cả tiền bà con hàng xóm tới thăm viếng mẹ để tổ chức một hôn lễ thật long trọng với tình cũ, thậm chí ông ta còn đưa bà ta đến Maldeives hưởng tuần trăng mặt nữa chứ.

Loading...