Vả mặt thiên kim giả - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-10-05 01:06:25
Lượt xem: 70
Ngày hôm sau, tôi ngừng nói nhảm với những người không thể nói lý lẽ.
Đôi vợ chồng kia vừa đến, tôi liền lôi kéo bọn họ đi gặp Phương Viện.
"Các người tới trường học nhiều lần như vậy, nhiều lần chỉ quan tâm một mình tôi, có phải đã quên, ở trường học này các người còn có một đứa con gái ruột không?"
Phương Viện hết sức khinh thường đôi vợ chồng này, lúc này đây, cô ta luống cuống.
“Diệp Đàn, cậu đang nói hươu nói vượn cái gì vậy hả!”
"Phương Viện, mặc dù bọn họ là người nghèo, nhưng cũng là người đã sinh ra cậu phải không? Phương Viện, cậu sẽ không khinh thường ba mẹ ruột của mình chứ?"
“Tôi không có! "
Phương Viện không ngừng lắc đầu.
Nhìn thấy Phương Viện bị bắt nạt, đôi vợ chồng kia cũng nóng nảy, bọn họ buông bỏ ngụy trang xuống, lời nói khó nghe, thậm chí muốn động thủ với tôi.
Là Triệu Vân Tễ kịp thời ngăn ở trước mặt tôi.
Chủ nhiệm lớp cũng tới, lúc này đây thấy được bộ mặt chân thật của hai vợ chồng, thầy không nói giúp bọn họ nữa, mà để bảo vệ đuổi bọn họ ra ngoài.
Sau đó chủ nhiệm lớp ở trong phòng làm việc nghiêm túc xin lỗi tôi.
“Diệp Đàn, chuyện này là thầy hiểu lầm em, thầy xin lỗi em.”
Tôi đã tha thứ cho thầy, chủ nhiệm lớp bình thường luôn đối xử với tôi rất tốt, khi tôi chưa trở lại Phương gia, khoảng thời gian nan khó khăn nhất, là thầy nộp đơn xin học phí học sinh nghèo cho tôi, cũng là thầy dẫn tôi đi bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/va-mat-thien-kim-gia/chuong-5.html.]
Dưới sự nỗ lực của tôi, tin đồn mới nhanh chóng phủ nhận những tin đồn trước đó.
Tất cả mọi người đều biết, chuyện tôi và Phương Viện từ nhỏ bị ôm nhầm.
Ngày nhận lại, ba mẹ Phương gia cho đôi vợ chồng kia hai triệu, nhưng bọn họ vẫn không biết đủ, cứ cách năm ba ngày lại tìm tôi đòi tiền.
Đôi vợ chồng kia tới tìm tôi, không phải nhớ tôi, mà là Phương Viện âm thầm sai khiến.
Phương Viện trở thành một cô gái tâm cơ.
Mẹ tôi đến tìm tôi.
“Đàn Đàn, mẹ và ba con đã suy nghĩ cẩn thận một chút, có lẽ không nên để con và A Viện học ở cùng một trường, cho nên ba con chuẩn bị chuyển trường cho A Viện.”
“Phương Viện bên kia nói như thế nào? " Tôi hỏi.
“Đàn Đàn, con yên tâm, A Viện rất hiểu chuyện, con bé có thể hiểu được.”
Không biết có phải tôi quá nhạy cảm hay không, cô ta rất hiểu chuyện, ngược lại có vẻ tôi không hiểu chuyện như vậy.
Tôi có thể nói gì với bà đây, đương nhiên tôi đã đồng ý. Dù sao, tôi quả thật không muốn nhìn thấy cô ta nữa.
Phương Viện chuyển trường, nhưng cô ta vẫn không lúc nào là không khoe khoang với tôi là ba và mẹ đối xử tốt với cô ta như thế nào.
Tiền tiêu vặt của cô ta, trường học mới của cô ta, cùng với bởi vì cô ta một câu không quen ở trường học mới, ba ngay tại cửa trường học mua cho cô ta một căn nhà, mẹ ở cùng cô ta mấy tháng.
Những thứ này bọn họ đều giấu tôi, không cho tôi biết. Nhưng Phương Viện làm sao có thể nhịn được chứ? Ba mẹ ruột của tôi bên ngoài cho tôi điều kiện vật chất tốt nhất. Nhưng sau lưng, lại cho Phương Viện đền bù vô tận, cùng với thiên vị vô tận.
Nhưng tôi lại không thể nói cái gì, ở trong mắt những người khác, bọn họ đã đối với tôi đủ tốt rồi, tôi mà có bất kỳ yêu cầu gì, đều là lòng tham vô đáy.