Vả Mặt Tiểu Tam, Tôi Ôm Thiên Kim Thật Làm Giàu - Chương 9-10
Cập nhật lúc: 2024-08-01 08:55:18
Lượt xem: 5,289
Chương 9
Hạ Kiến vào thư phòng, con không dám nhìn tôi mà chỉ nhìn về cửa sổ sát đất phía sau, nói: "Mẹ có thể đổi chứng minh thư mới và giấy chuyển trường cho con được không? Con muốn rời đi thật nhanh."
Con bé tỏ ra như không có chuyện gì. Nhưng tôi nghe ra, con bé tưởng rằng, vì sự xuất hiện của mình mà gia đình này trở nên náo loạn, lòng tốt trong con cảm thấy hổ thẹn.
Thật ra đám người Trương Phương vốn đã có ý xấu, chỉ là bây giờ mới bộc lộ ra mà thôi.
Tôi cười an ủi trả lời con: "Không vội, mẹ đã tìm người đi làm rồi."
Tôi đã cho người đi lấy hộ khẩu và chứng minh thư cũ của con bé. Còn gửi cho Diệp Triệu giấy cam kết đoạn tuyệt quan hệ ruột thịt.
Ngoài ra, tôi cũng đã nhờ người đặc biệt theo dõi điều tra việc Trương Phương tráo con mười mấy năm trước và cả những hành vi đáng ngờ của Diệp Cường…
Tôi nhìn đồng hồ, hỏi Hạ Kiến: "Đã chiều rồi, con muốn ăn gì cho bữa tối? Mẹ sẽ gọi người mang tới. Lần này chúng mình đổi sang MacDonald’s, Pizza Hut, lẩu cay Tứ Xuyên và đồ nướng nhé? Mẹ đã xem trên điện thoại, gần đây các bạn trẻ đều rất thích những món này."
Hạ Kiến trầm ngâm một chút, bình tĩnh đáp: "Vẫn còn KFC được gói mang về, con ăn mấy cái đó cũng được."
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
"Không sao, trong nhà có nhiều người giúp việc, có người thích ăn món đó, con cứ gửi cho họ nhé, rồi mẹ sẽ gọi thêm cho con."
Tôi đã gọi tất cả các món ăn mà mình nghĩ rằng các thanh thiếu niên thường thích.
Chương 10
Sau khi gửi giấy cam kết cắt đứt quan hệ ruột thịt, chưa đến hai ngày sau, Diệp Cường đã quay lại với giấy cam kết: "Đổng Chi, em thật sự muốn cắt đứt quan hệ với con trai sao? Đó chính là con ruột của em đấy!"
Tôi bình tĩnh đáp: "Con ruột thì sao? Nếu con ruột phạm pháp thì có thể không ngồi tù à? Nếu con ruột g.i.ế.c người thì không cần trả giá à? Nếu con ruột không phân định đúng sai, tự đẩy mình vào chỗ xấu, tôi còn giữ lại làm gì? Giữ lại để ăn tết à? Vậy tôi còn sợ nó làm hỏng khẩu vị ăn cơm tất niên của tôi."
Giọng điệu của Diệp Cường đầy thất vọng: "Đổng Chi, anh thật không ngờ, em lại một người phụ nữ tàn ác đến như vậy."
"Ha, tôi cũng không ngờ, Diệp Cường à, người được mọi người khen ngợi hiền lành, được cả mẹ tôi khen là phúc hậu thành thật, không có tâm địa xấu, lại thực ra thực ra là kẻ tài giỏi trong việc ngoại tình."
Tôi lấy một túi tài liệu ra, mở túi và ném cho anh ta, rồi chân thành khen ngợi: "Diễn xuất của anh không tệ, thế giới này nợ anh một tượng vàng Oscar."
Vô số bức ảnh rơi xuống trước mặt Diệp Cường, chúng rơi đầy trên chân, trên đầu gối, dưới chân anh ta. Trong ảnh, là những lần anh ta và Trương Phương cùng vào khách sạn, rạp chiếu phim, công viên, thậm chí trong nhà Trương Phương, làm những việc chỉ vợ chồng mới có thể làm.
"Cô theo dõi tôi sao?" Diệp Cường đỏ mặt, biểu hiện vừa xấu hổ vừa tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/va-mat-tieu-tam-toi-om-thien-kim-that-lam-giau/chuong-9-10.html.]
Tôi đưa anh ta một túi tài liệu khác: "Đây là thỏa thuận ly hôn. Chúng ta kết hôn ở nước M, không có thời gian để chờ, tôi đã đặt vé máy bay ngay tối nay rồi, ngày mai sẽ tiến hành ly hôn."
Trong thỏa thuận, Diệp Cường sẽ ra đi tay trắng. Tôi đã không còn muốn nói thêm một chữ nào với tên bẩn thỉu này, giờ nhìn lại, từ đầu đến chân anh ta không chỗ nào không bẩn.
Tôi đưa bút cho Diệp Cường, bảo anh ta ký tên.
Diệp Cường không nhận bút, mắt dần đỏ lên, anh ta trượt từ trên ghế sofa xuống đất, quỳ phịch trước mặt tôi: "Vợ à, anh xin lỗi! Anh thực sự xin lỗi em, anh đã sai rồi, anh chỉ là váng đầu một chút, chúng ta đừng ly hôn được không? Xin em, hãy nhìn vào hơn mười năm anh đã toàn tâm toàn ý vì gia đình này của chúng ta, đừng ly hôn được không?"
"Toàn tâm toàn ý vì cái gia đình này của chúng ta?" Tôi không nhịn được cười: "Anh cầm tiền của tôi, sống cùng Trương Phương, đó chính là toàn tâm toàn ý sao mà anh nói sao?"
Môi Diệp Cường run rẩy, anh ta nắm chặt lấy cây bút trong tay rồi ném mạnh xuống bàn trà: "Tại sao tôi lại biến thành thế này? Đổng Chi, suốt nhiều năm qua cô đối xử với tôi như thế nào? Ngoài việc cho tôi chút tiền, cô có quan tâm đến tôi hoặc gia đình này không? Ban đầu tôi không đánh giá cao Trương Phương, nhưng suốt những năm qua, cô luôn bận rộn, tôi cũng có lúc cô đơn, và Trương Phương luôn ở bên cạnh chia sẻ!”
Tôi buông tay: "Vậy thì tôi thả anh đi, bây giờ anh có thể công khai đến nhà cô ta, để cô ta cả đời ở bên anh.”
Diệp Cường: "Vậy là trong suốt bao năm qua, cô hoàn toàn không hề yêu tôi. Cô chỉ lợi dụng tôi để có con, lợi dụng tôi để gìn giữ cái gia đình này!"
Tôi nhăn mày: "Anh nói vậy, cuộc hôn nhân này chắc phải hoãn lại vài ngày mới ly hôn. Tôi cần điều tra kỹ xem trong suốt bao năm qua anh đã lấy đi bao nhiêu tiền của tôi. Cuối cùng, một người quản gia kiêm nhà cung cấp tinh trùng không cần tiêu tốn quá nhiều tiền.”
Diệp Cường: "…”
Sắc mặt Diệp Cường sầm lại, anh tự mình nhặt chiếc bút bị ném đi rồi ký vài cái vào thoả thuận ly hôn.
Tôi đưa cho anh ta vé máy bay đi nước M tối nay.
Diệp Cường nhận lấy, giễu cợt nói: "Cô đi mà giữ lấy tiền của mình cả đời đi!"
"Không, tôi không chỉ có tiền, tôi còn có một cô con gái quý giá."
Diệp Cường khinh thường: "Cô con gái Hạ Kiến đó thì làm ra được cái trò trống gì chứ? Dù cô có nuôi thêm tám đời thì nó cũng chẳng thể bằng nổi cái đầu ngón tay của Tiểu Triệu và Tiểu Tuyết đâu. Hãy chờ xem, sớm muộn gì cô cũng sẽ phải hối hận vì đã sinh ra cái thứ vô dụng đó thôi."
Tôi tức cười: "Tôi thừa nhận là mình không có mắt nhìn. Tôi mù, thứ mù nhất mà đời này tôi làm chính là đã kết hôn với anh, còn sinh ra một thằng con mù!"
Ra khỏi thư phòng, Hạ Kiến đứng ở cửa.
Con bé tiến thẳng đến trước mặt tôi, ánh mắt bình thản, vẻ mặt kiên định: "Con sẽ không thua kém hơn bất kỳ ai trong số họ."
Nói xong, con quay lưng trở về phòng của mình.
Tôi vui mừng nở nụ cười, gọi theo bóng lưng con: "Mẹ biết, mẹ tin con!"