Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vận Mệnh Của Bạn Nằm Trong Tay Bạn - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-15 11:31:18
Lượt xem: 1,636

Tôi căm hận quá đi!! Chỉ cần ba ngày thôi! Nếu tôi xuyên không sớm hơn ba ngày, tôi đã có thể hưởng thụ biệt thự lớn, xe sang trọng, và cả máy bay riêng nữa!

Giờ đây, tôi tức giận cắn một miếng bánh rán lớn, bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về con đường sắp tới.

Câu chuyện này có tên là "Nữ Thần Được Nuông Chiều, Tổng Tài Bá Đạo Yêu Đ.i.ê.n Cuồng", một tiểu thuyết Mary Sue kiểu cũ. Nó kể về mối tình giữa nam chính Lệ Ngạo Thiên và nữ chính Tiêu Bạch Liên, một cuộc rượt đuổi tình yêu với nhiều hiểu lầm và drama đẫm nước mắt, cuối cùng cả hai đoàn tụ hạnh phúc bên nhau.

Trong thân xác này, chồng của tôi là Lệ Trạch Hành, là chú của nam chính. Ông Lệ có hai người con trai, một là cha của Lệ Ngạo Thiên, người đã qua đời, đó là con của vợ cả. Người còn lại là Lệ Trạch Hành, được sinh bởi vợ kế mà ông Lệ cưới sau này.

Đến lúc ông Lệ đã già yếu, vợ kế mới sinh ra Lê Trạch Hành, nên ông Lệ đặc biệt cưng chiều Lệ Trạch Hành. Nhưng trong mắt Lệ Ngạo Thiên, mẹ của Lệ Trạch Hành chỉ là một người hám gia sản, và Lệ Trạch Hành là cái gai trong mắt cản trở con đường phát triển của hắn.

Nói thật, Lệ Trạch Hành cũng đáng thương lắm chứ. Từ nhỏ là cậu con trai vàng ngọc, lớn lên tự tạo dựng được một đế chế thương mại cho riêng mình. Cả mấy trăm chương đầu tiên của truyện đều thuận buồm xuôi gió, nhưng đến ba chương cuối, bùm! Anh ta phá sản, trở thành công cụ cho nam chính thể hiện uy quyền.

“Haizz!”

“Cô thở dài cái gì?”

“Trời ơi, làm tôi giật mình!” Tôi hoảng hốt quay đầu lại, và ngay lập tức đối diện với một… mỹ nam tuyệt thế.

“Giờ tôi đã phá sản, cô cũng chẳng còn gì để lấy từ tôi nữa. Ngày mai chúng ta sẽ đi làm thủ tục ly hôn, cô dọn đồ mà về nhà đi.” Mỹ nam lạnh lùng nói xong, quay người bước vào trong nhà.

Xem ra đây chính là người chồng xui xẻo của tôi.

Còn về việc tại sao anh ta lại lạnh lùng vô tình như vậy? Đương nhiên là vì tôi… ơ, phải rồi, là vì nguyên chủ trong thân xác này không phải là một người tốt.

Nguyên chủ tên là Nguyễn Chỉ, nhà cũng có chút của cải. Tuy so với nhà họ Lệ chẳng là gì, nhưng cũng là một tiểu thư sống trong biệt thự, đi xe sang.

Nhưng nguyên chủ không cam lòng, cô ấy sở hữu một gương mặt cực kỳ xinh đẹp, nên muốn cưới được một người đàn ông cực kỳ giàu có.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Và đó chính là Lệ Trạch Hành.

Nguyên chủ đã dàn dựng để mình và Lệ Trạch Hành cùng ngủ chung một giường, và còn bị ông Lệ, người có sức khỏe không tốt phát hiện.

Nguyên chủ khóc lóc, nói rằng mình yêu mến Lệ Trạch Hành, và bây giờ đã mất sạch danh dự.

Ông Lệ cười, sức khỏe ông ngày càng suy yếu, điều duy nhất khiến ông lo lắng chính là đứa con trai nhỏ này, kết hôn nhanh chóng thì tốt biết bao.

Lệ Trạch Hành chẳng quan tâm, nuôi một kẻ nhàn rỗi, cho chút tiền để làm vui lòng ông cụ.

Thế là, nguyên chủ được như ý nguyện, được gả cho Lệ Trạch Hành. Từ khi quen biết đến giờ, hai người gặp nhau không quá năm lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/van-menh-cua-ban-nam-trong-tay-ban/chuong-1.html.]

Lệ Trạch Hành bận kiếm tiền, nguyên chủ bận tiêu tiền.

“Quá đáng thật!” Tôi mạnh mẽ phê phán nguyên chủ! Quá đáng lắm! Với dung mạo và vóc dáng của Lệ Trạch Hành thế này, nguyên chủ chỉ nghĩ đến việc tiêu tiền thôi sao?

“Thật không ra gì! Ở bên cạnh như vậy mà không biết hưởng thụ!”

Nói thì nói vậy, nhưng tôi vẫn quyết định thu dọn đồ đạc để chạy trốn. Quan trọng nhất là phải giữ mạng sống!

Vợ chồng vốn là chim sống chung rừng, tai họa đến thì mạnh ai nấy bay.

Khi tôi đang thu dọn hành lý, đột nhiên điện thoại reo lên, nhìn vào màn hình hiển thị, ôi chao! Là mẹ tôi.

“Alô, mẹ.” Gọi mẹ chắc chắn là không chút do dự, dù gì tôi cũng sắp phải về nhà mẹ đẻ rồi.

“Nguyễn Nguyễn à, hôm nay có rảnh không? Về nhà một chuyến.”

“Có rảnh, có rảnh!!” Đây chẳng phải là tâm đầu ý hợp sao! Tôi vừa định về nhà mẹ đẻ, thì bên kia đã gọi tôi rồi.

Tôi dọn dẹp xong đồ đạc, chuẩn bị ra ngoài, rồi ngập ngừng một chút, vẫn quyết định chào người chồng xui xẻo kia một tiếng.

“Cốc cốc…”

“Lệ Trạch Hành?”

Không ai đáp lại.

“Chồng ơi?”

“Chuyện gì?” Mãi một lúc sau, từ trong phòng mới vọng ra tiếng nói.

“Em có việc phải ra ngoài một lát, sẽ về muộn chút.” Tôi ghé sát vào cửa nói.

“Ừ.”

Ừ? Thật là lạnh lùng.

Tôi ra khỏi nhà, bắt xe buýt. Mọi việc đều diễn ra rất suôn sẻ. Tôi nhanh chóng đến cửa nhà mình.

Biệt thự!!

Tôi rưng rưng nước mắt! Cuộc sống tiểu thư, tôi đã trở lại! Bố mẹ ơi, con về rồi!

Loading...