VÃN THANH - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-05-30 19:14:22
Lượt xem: 3,037
16
Sau khi được đại phu chẩn đoán, tỷ tỷ thực sự đã bị sảy thai.
Hồ Lão Tam tự tin hơn, lấy cớ tỷ tỷ đội mũ xanh cho mình, viết ngay hưu thư bỏ vợ trong ngày.
Hắn bỏ tỷ tỷ trước cổng Hầu phủ.
Lúc này, danh tiếng kẻ giả nhân giả nghĩa của Phó Trường Nguyên không thể che giấu được nữa. Trước cổng Hầu phủ đầy người đến xem náo nhiệt, vây quanh chật kín.
Quản gia tới báo, nói rằng tỷ tỷ đang liên tục nôn ra máu.
Phó Trường Nguyên tức giận ném vỡ tách trà, "Ai cũng không được can thiệp, để nàng ta tự sinh tự diệt trước cửa!"
Quả thật giống như kiếp trước, tàn nhẫn vô tình.
Ta cúi đầu, che giấu ánh mắt lạnh lùng, dịu dàng khuyên nhủ:
"Hầu gia bớt giận, hiện tại có rất nhiều người đang dòm ngó. Nếu nàng ấy c.h.ế.t trước cổng Hầu phủ, hầu gia chẳng phải sẽ mang tiếng độc ác sao? Vì nàng ta không đáng đâu."
Phó Trường Nguyên tức giận đến mặt mày tái xanh, ngẫm nghĩ suốt nửa canh giờ mới gật đầu.
Khi tỷ tỷ được đưa vào, nàng ta đã ngất lịm.
Phó Trường Nguyên ghét bỏ quay mặt đi, "Đưa nàng ta vào phòng củi, để nàng ta tự sinh tự diệt!"
Hắn phất tay áo bỏ đi, thậm chí không thèm nhìn lấy một lần.
Ta bảo người dọn dẹp sạch sẽ phòng củi, thêm vào một chiếc giường, rồi gọi đại phu đến.
Chăm sóc kỹ lưỡng vài ngày, tỷ tỷ mới tỉnh lại.
Ai ngờ, khi vừa mở mắt, nàng ta liền hỏi ngay: "Hầu gia đâu? Có phải hầu gia đã cứu ta về Hầu phủ không? Ta biết ngay chàng ấy không nỡ bỏ ta mà!"
Vừa sảy thai, môi nàng ta còn trắng bệch, nhưng khi nhắc đến Phó Trường Nguyên, mặt lại phớt hồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/van-thanh/chuong-16.html.]
Nhìn nàng ta như vậy, ta cảm thấy vừa đáng hận vừa đáng thương.
Rơi vào hoàn cảnh này mà vẫn nhớ đến tên nam nhân đó, nực cười thay, kiếp trước ta lại c.h.ế.t dưới tay một người như vậy.
Tỷ tỷ nằng nặc đòi gặp Phó Trường Nguyên, nói ta ghen tuông không cho họ gặp nhau.
Hồng Tú cười nhạt, giọng nói như dao:
"Đại tiểu thư, phiền cô mở mắt ra mà nhìn rõ đây là đâu!"
"Đây là phòng củi! Chỗ mà hạ nhân còn không ở. Nếu hầu gia thực sự yêu thương cô, liệu có để cô ở đây không?"
"Còn suốt ngày hầu gia này hầu gia nọ! Ta nói cho cô biết, nếu không nhờ phu nhân cầu xin, còn gọi đại phu cho cô, cô đã c.h.ế.t ngoài đường rồi!"
Tỷ tỷ không tin, "Không, không thể nào!"
Nàng ta điên cuồng nhảy khỏi giường, không đi giày, chạy thẳng đến tiền viện.
Ta không ngăn nàng ta.
"Không sao, nàng ta sẽ sớm quay lại thôi."
Từ khi danh tiếng bị tổn hại, Phó Trường Nguyên đã buông thả, suốt ngày cùng vài tên công tử bột và vũ nữ lêu lổng trong thư phòng.
Lúc này hắn đang vui vẻ.
Nàng ta đến chỉ tự chuốc lấy khổ!
Ta biết trước nàng ta sẽ bị Phó Trường Nguyên sỉ nhục, nhưng không ngờ hắn lại bắt nàng ta hầu hạ mấy tên công tử bột.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Khi tỷ tỷ trở lại, tóc tai rối bù, mặt mày sưng đỏ, cổ đầy vết đỏ mờ ám.
Nàng ta yên lặng leo lên giường.
Không khóc, cũng không đòi gặp Phó Trường Nguyên nữa.