VĂN THÙ - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-10 08:20:40
Lượt xem: 4
Sáng hôm sau, gió ngừng thổi và mưa cũng tạnh. Thành phố Đông An như được mưa gột rửa sạch sẽ. Thẩm Húc Bạch nhíu mày, cầm chìa khóa xe chuẩn bị lái xe về nhà. Ngồi vào ghế lái, lúc đó hắn mới mở nguồn điện thoại di động lên, nhìn thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Văn Thù vào tối qua. Nhìn 99+ thông báo chưa nhận! Tim hắn chợt run lên, không hiểu vì sao có một nỗi hoảng sợ vô tận chợt dâng lên trong lòng, hắn lập tức gọi lại cho Văn Thù.
Điện thoại đổ chuông rất lâu nhưng không có ai nhấc máy. Ngay lúc Thẩm Húc Bạch đang hoảng hốt thì đầu bên kia đã nhấc máy. Hắn thở phào nhẹ nhõm. Nhưng giọng nói dịu dàng phát ra từ đầu bên kia của điện thoại không phải là giọng nói quen thuộc hắn hay nghe. Đó là một giọng nói rất xa lạ. "Anh có phải Thẩm Húc Bạch, chồng của cô Văn Thù không ạ?" Nghe được giọng điệu nghiêm túc này, cảm giác bất an của hắn vừa dập tắt lại dâng lên.
“Là tôi, cô là ai? Vợ tôi- Văn Thù đâu?" Chưa để hắn kịp nói hết câu, giọng nói bên kia điện thoại truyền vào tai anh rất rõ ràng - "Chúng tôi là bệnh viện Đông An ở trung tâm thành phố. Chúng tôi rất tiếc phải thông báo với anh rằng cô Văn Thù đã qua đời do xuất huyết quá nhiều trong quá trình chuyển dạ đêm qua. Cô ấy đã qua đời trên bàn mổ lúc 4:18 sáng. Xin gửi lời chia buồn tới gia đình”
——
Kể từ khi tốt nghiệp,bạn bè cùng lớp đã không liên lạc với nhau trong một thời gian dài, họ đều đang làm việc chăm chỉ ở bên ngoài để kiếm tiền. Cuộc sống có thể ngọt ngào hay cay đắng, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, tất cả phải sống mạnh mẽ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/van-thu/chuong-6.html.]
Nghĩa trang nằm ở ngoại ô, mọi người đều hẹn nhau đến thăm người bạn học cũ này. Hôm nay trời rất đẹp, nhưng nó cũng là điều xấu duy nhất giữa nỗi buồn chia ly này….Thời gian trôi qua quá nhanh, bọn họ mới ngày nào còn là sinh viên với đầy sự nhiệt huyết của tuổi trẻ. Bây giờ khi gặp lại nhau, họ đã lập gia đình và lên chức cha mẹ của những đứa trẻ. Khi cười, khóe mắt cũng đã có nếp nhăn. Chỉ có Văn Thù trong ảnh vẫn như vậy dù bao nhiêu năm đã trôi qua. Cô mỉm cười, như muốn nói với mọi người “đã lâu không gặp”. Bạn bè đứng đó nhìn cô và đặt những món quà của họ xuống trước mộ cô.
Khi các bạn học đang nói về một số chuyện thú vị thời sinh viên, chuyện của Thẩm Húc Bạch, chuyện của bản thân. Sau khi nói đùa qua lại một hồi, sắc mặt của mọi người hơi thay đổi, chuyện này trong nhóm bạn bè ai cũng biết nhưng không nói ra. Tề Thước làm như vô tình nhắc đến: "Cái gì? Thẩm Húc Bạch tới bây giờ vẫn không muốn đến gặp cô ấy à?" Bàn ăn lại im lặng. Phương Châu thân thiết với Thẩm Húc Bạch lên tiếng trước: “Cậu ta chưa bao giờ tin chuyện Văn Thù đã mất, không ai có thể khuyên được cậu ta. Bởi vì cậu ta không nhìn thấy t.h.i t.h.ể của Văn Thù, cũng không thấy đứa con mà cô ấy sinh.” Thẩm Húc Bạch luôn nói chắc chắn do Văn Thù biết quan hệ giữa hắn với thư ký Giang Nghị, nên mới tức giận bỏ đi, không muốn ở bên hắn nữa.
Nhưng Lâm Chí lại không đồng ý, vừa ăn vừa nói ra điều mà anh cho là đúng: “Nói miệng không với tôi thì tôi cũng sẽ không tin, tôi chỉ cần đưa giấy chứng tử và tro cốt trước mặt Thẩm Húc Bạch, tôi muốn xem cậu ta có tin hay không. Phương Châu bất đắc dĩ lắc đầu, trong giọng điệu có chút tiếc nuối: "Vô dụng thôi. Cách nào cũng dùng hết rồi, dù là cho cậu ta xem giấy chứng tử hay tro cốt thì cậu ta vẫn sẽ cảm thấy rằng tất cả những thứ đó đều là giả. Nghĩ mọi người đang cùng nhau lừa cậu ta”.
Im lặng vài giây, Tề Sóc hỏi: “Thẩm Húc Bạch không tin Văn Thù đã c.h.ế.t sao?” Phương Châu lập tức trả lời: "Không tin, bởi vì Văn Thù c.h.ế.t vào năm hai người yêu nhau nhất. Chắc Văn Thù hận cậu ta vì đã làm cho cô thư kí kia mang thai, nên con cũng không muốn cho cậu ta thấy, chế.t rồi cũng không muốn nhìn mặt cậu ta”. Lâm Chí thở dài: “Vậy thư ký của cậu ta có thai là sao?”Phương Châu ở đây là người thân thiết nhất với Thẩm Húc Bạch, đồng thời cũng là người hiểu rõ nhất:"Giang Nghị ư, không phải cô ta lợi dụng lúc Thẩm Húc Bạch bị bỏ thuốc để ngủ với cậu ta một đêm sao? Sau khi có thai, cô ta lại đến gây rắc rối cho Thẩm Húc Bạch."
Thẩm Húc Bạch vốn không muốn quản việc Giang Nghị có thai, nhưng con khốn Giang Nghị lại nói muốn nói cho Văn Thù biết. Cậu ta sợ Văn Thù buồn nên hứa với Giang Nghị sau khi cô ta sinh xong sẽ ly hôn “Không ngờ Giang Nghị lại lén lút liên lạc với Văn Thù.”
Lâm Chí là người thẳng thắn, tính tình cũng không tốt. Biết được trên đời còn có phụ nữ xấu xa như vậy, anh không khỏi vỗ bàn: "Thẩm Húc Bạch vì sao không nói thật với Văn Thù?" Phương Châu không trả lời mà nói tiếp: "Giang Nghị là một người không biết an phận, sau khi sinh ra đứa trẻ đó, Thẩm Húc Bạch đi làm xét nghiệm quan hệ cha con, mọi người đoán xem kết quả thế nào?" Phương Châu nói vừa nói vừa thần bí nhìn bạn học. Bọn họ không dám tùy tiện đoán mò, đồng loạt lắc đầu. Phương Châu đáp: “Đứa nhỏ đó căn bản không phải của Thẩm Húc Bạch.”