Vào Vai Một Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Đã Thức Tỉnh! - Chương 40 (Hết)
Cập nhật lúc: 2024-10-14 20:29:26
Lượt xem: 227
Phó Tử Ân trong lòng run lên vì sự tương phản này, sau đó anh lại mắc sai lầm lần thứ hai - nắm tay đối phương quá lâu.
Nụ cười của người phụ nữ càng mở rộng hơn.
"Anh Phó, anh thật nhiệt tình," cô cười nói, "Có vẻ như lần hợp tác với tập đoàn Lý chúng tôi lần này sẽ không có trở ngại gì?"
…..
Nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt ấy, Phó Tử Ân trong lòng có chút sốt ruột, anh tạm biệt người trợ lý và gửi cho anh ta một phong bì nhỏ màu đỏ, sau đó tự lái xe đến đón Lý Tố Tố.
Anh biết rằng Lương Yên luôn thích Lý Tố Tố và anh không thể để đứa trẻ này lợi dụng thời cơ.
Lương Yên buồn chán nhìn điện thoại của mình và nói với Lý Tố Tố: "Chị Tiểu Tố, chị nghĩ Phó tiên sinh sẽ đến trong bao nhiêu phút nữa?"
Lý Tố Tố vui mừng khôn xiết: "Không phải như thế đâu, anh ấy sao có thể ghen đến vậy được?"
Anh chưa kịp nói xong thì một chiếc Panamera đã dừng lại ngoài cửa sổ.
Lương Yên: "...Tôi thì không nghĩ vậy."
Lý Tố Tố quay lưng về phía cửa sổ, bối rối quay đầu lại nhìn thấy Phó Tử Ân, người mặc một chiếc áo gió màu đen, đang đẩy cửa xe, sải bước đến cửa sổ kính trong suốt gần nơi họ ngồi, giơ tay lên và gõ nhẹ.
"Lần sau tôi sẽ đãi cậu bữa tối!" Lý Tố Tố nhanh chóng cầm túi xách lên và làm động tác tạm biệt.
Bó hoa lớn đã được Tử Ân giấu đi, anh đến đây để đưa Lý Tố Tố đi thủy cung.
Nếu cộng tuổi hai người họ lại cũng lên đến con số 50, vậy mà họ thậm chí chưa bao giờ đến thủy cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vao-vai-mot-nu-phu-doc-ac-toi-da-thuc-tinh/chuong-40-het.html.]
Con cá voi beluga trong bể cá bơi dọc theo thành bể về phía Lý Tố Tố. Cô rất ngạc nhiên khi nhìn thấy yêu tinh ở dưới nước, nhưng một loạt tiếng reo hò dữ dội đã nổ ra sau lưng cô.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
Cô ngơ ngác quay lại và nhìn thấy Phó Tử Ân đang quỳ một gối dưới chân cô.
Trên tay anh cầm một bó hoa lớn, hoa hồng trắng bao quanh chiếc hộp đựng nhẫn màu đỏ sậm, bên trong là một chiếc nhẫn sáng bóng bắt mắt.
Họ đã từng trao nhau nhẫn cưới vào ngày kết hôn cách đây ba năm, nhưng đó chỉ là những món đồ được đặt mua thông thường không có ý nghĩa gì.
Chiếc nhẫn trước mặt cô bây giờ rõ ràng là sản phẩm được chủ nhân lựa chọn và đặt thiết kế một cách cẩn thận. Ở giữa là viên kim cương trong suốt tỏa sáng rực rỡ.
Trong đám đông, Phó Tử Ân nhìn cô với vẻ mặt có chút lo lắng, nhưng lại rất nhẹ nhàng.
Lý Tố Tố nhanh chóng che mặt lại, nhỏ giọng nói: "Anh mau đứng dậy đi, không phải chúng ta đã kết hôn rồi sao?"
Phó Tử Ân thấp giọng nói: "Điều đó không giống, em vẫn đang giấu anh chuyện gì đó chưa nói ra... Chúng ta chỉ có cùng một tờ giấy đăng ký kết hôn, nhưng anh chưa từng cầu hôn em."
Anh mỉm cười nắm tay cô và đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô.
Những người có mặt ở đó đều nhiệt tình vỗ tay, Phó Tử Ân đứng dậy, cầm hoa nghiêm túc nói với cô.
"Mặc kệ nhân vật chính trong câu chuyện là ai, nữ chính trong cuộc đời anh chỉ có thể là em mà thôi."
Câu này thốt ra từ miệng Phó Tử Ân, ngay cả bản thân anh cũng không thật sự hiểu ý của nó, đó là điều mà người khác không thể hiểu được.
Chỉ có Lý Tố Tố mới biết họ đã nỗ lực đến mức nào để đến được với nhau.
Cô không khỏi xúc động, bật cười trong nước mắt. Phó Tử Ân nhìn qua những bông hồng thơm, hôn nhẹ lên môi Lý Tố Tố.
"Cảm ơn cô dâu của anh, vì đã cưới anh một lần nữa."