Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vết bầm - 5

Cập nhật lúc: 2024-09-03 11:57:53
Lượt xem: 1,881

Sau đó cha của chị tìm tới, tôi lấy tín vật giả làm chị, từ đó có một gia đình, trải qua cuộc sống yên ổn.

 

Mỗi ngày tôi đều trải qua sợ hãi, sợ hãi bị phát hiện thân phận là giả mạo, sợ hãi mất đi chỗ dựa để báo thù.

 

Từ đó về sau không dám sinh bệnh, không thể vui vẻ...

 

Tôi liều mạng tập múa và học tập, khiến bản thân trở nên ưu tú, âm thầm biến thành cái bóng theo dõi An Ý Dao.

 

Tôi biết rất nhiều bí mật của cô ta, biết cô ta không phải người của thế giới này, biết Chu Ngộ Thanh là nhiệm vụ của cô ta, biết nếu không thể gả cho Chu Ngộ Thanh cô ta sẽ chết...

 

Cô ta không nhìn thấy tôi. Còn tôi thì lại biết cách làm thế nào để cho cô ta đau đớn, làm thế nào xuống tay để cô ta c.h.ế.t mà tay mình không vấy máu.

 

Sau đó, tôi xuất hiện trước mặt Chu Ngộ Thanh, cướp đi tất cả ánh mắt của hắn, trở thành vợ sắp cưới của hắn.

 

Tôi muốn An Ý Dao tận mắt nhìn mộng đẹp tan vỡ, bị thiên đạo vô tình gạt bỏ.

 

Tôi không biết giữa nam nữ chính, có tồn tại cái gọi là lực hấp dẫn hay không. Nhưng tôi biết, mấy năm nay tấm lòng Chu Ngộ Thanh đều ở trên người tôi.

 

Mục tiêu cuối cùng của An Ý Dao là để Chu Ngộ Thanh cưới cô ta. Còn mục tiêu của tôi, là mạng sống của cô ta.

 

Như tôi mong muốn, An Ý Dao không thể bắt được nam chính, bị thiên đạo trừng phạt, nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng cô ta thành công phá hôn lễ, gả được cho Chu Ngộ Thanh.

 

Bệnh ung thư của cô thật sự có thể tự khỏi mà không cần chữa trị, sống lâu hơn chó sao?

 

Tôi mong đợi nhiều hơn cô ta đấy.

 

7

 

Sau sự kiện ly hôn, một đống hot search treo lên đầu.

 

#Tiểu hoa đang bạo An Ý Dao cướp hôn thượng vị

 

#Chu Ngộ Thanh: Tôi mới là người cầm quyền Chu thị

 

#Cô dâu thất bại

 

#Chu Ngộ Thanh huỷ hôn, Thiên Giáng không địch lại Thanh Mai

 

...

 

An Ý Dao thuận thế, chụp ảnh cận bàn tay. Viên kim cương hồng ba cara phía trên lấp lánh sáng, rực rỡ lóa mắt. Thay đổi trạng thái từ “Chờ gió đến, chờ anh trở lại bên cạnh em”, thành “Từ nay về sau sinh nhật hàng năm, cùng anh làm bạn”.

 

Từ lúc tiến vào giới giải trí, An Ý Dao luôn được mọi người yêu mến.

 

Còn tôi, là nữ phụ độc ác chia rẽ uyên ương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vet-bam/5.html.]

 

Lần này An Ý Dao thành công thượng vị, fan của cô ta hưng phấn không thôi, những dòng chúc phúc cô ta như thủy triều quét qua internet.

 

Weibo gần như tê liệt.

 

Khi cha mẹ Chu Ngộ Thanh đến nhà tôi xin lỗi, tôi nhận được tin nhắn của Chu Ngộ Thanh:

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

[Em có thời gian đến Kỳ Ninh Viên một chuyến, thu dọn đồ đạc một chút không?] Tôi hiểu ý hắn ngay trong nháy mắt. Bởi vì nhà tân hôn của chúng tôi, là ở ngay tại Kỳ Ninh Viên.

 

[Có phải anh Chu đã quên, ngôi nhà đó viết tên một mình tôi?] Tôi động tay, trả lời hắn.

 

Hắn trả lời: [Anh biết, điều kiện tùy em đưa ra.]

 

Tôi không trả lời lại.

 

Đáy lòng tôi rất rõ, nếu như còn muốn lật đổ An Ý Dao, tôi nhất định phải gặp Chu Ngộ Thanh một lần, tìm hiểu thái độ của hắn, để lập kế hoạch bước tiếp theo.

 

“Cái thằng mất dạy đó, dám bắt nạt Tiểu Từ như vậy!”

 

“Đều tại tôi, là tôi làm Tiểu Từ thất vọng, nếu như tôi không giao Chu thị cho nó sớm, hôm nay nó cũng không có năng lực làm ra chuyện này...”  Ngực cha hắn phập phồng kịch liệt, hối hận không thôi đối với hành vi ủy quyền quá sớm cho Chu Ngộ Thanh.

 

Cha tôi pha một tách trà, một mình uống, trên mặt tràn đầy bất mãn: “Cậu Chu khinh người quá đáng, anh Chu đừng trách tôi nói chuyện khó nghe, thể diện nhà họ Chu anh là thể diện, thể diện nhà họ Khương tôi cũng là thể diện. Nếu không phải cậu Chu cố ý cầu hôn, tôi sao nỡ gả con gái sớm như vậy, nếu hôn sự hủy bỏ, sau này hai nhà chúng ta không cần gặp lại.”

 

Cha tôi nhìn tôi một cái: “Nhà họ Khương tôi tuy rằng kém nhà họ Chu các người, nhưng chuyện bảo vệ A Từ cả đời không lo cơm áo vẫn không thành vấn đề.”

 

Cha mẹ Chu Ngộ Thanh càng thêm xấu hổ, đầu lại cúi xuống thêm một chút.

 

Tôi nhìn không nỗi nữa. Cha hắn mẹ hắn vô tình bị liên lụy vào, không nên trả giá vì cuộc chiến của tôi và An Ý Dao.

 

Nhưng trước khi An Ý Dao hoàn toàn thua, tôi vẫn phải lôi kéo bọn họ.

 

“Chú Chu, cha cháu nói trong lúc tức giận, chú đừng để trong lòng, chuyện của A Ngộ chú cũng đừng tức giận, là cháu không có duyên với anh ấy.” Tôi đưa ly trà đã pha xong đưa tới trước mặt cha hắn, buồn bã hòa giải, lấy lùi làm tiến.

 

“Mời dì.” Tôi đưa một tách trà khác cho mẹ hắn.

 

Hành động của tôi, đổi lấy hai cái liếc mắt của cha tôi.

 

"Làm sao có thể không tức giận? Nó bị mỡ lợn làm mù mắt, không biết bộ mặt thật của con gái nhà họ An. Người già chúng ta sao có thể không biết được?"

 

“An Ý Dao dây dưa với nó bao lâu, chúng ta liền lo lắng bấy lâu, thấy nó quan tâm cháu như vậy, còn tưởng rằng...”  Cha hắn thở dài một hơi, tấm lưng dày rộng như cong lên.

 

“Tiểu Từ, chúng ta chỉ công nhận con là con dâu, con có thể chờ A Ngộ hay không?” Mẹ Chu Ngộ Thanh nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy tha thiết.

 

“Nếu như ba tháng sau, cô An vẫn còn sống rất tốt, thậm chí còn có thể sống ba năm, ba mươi năm thì sao?” Tôi cười khổ, nhìn về phía mẹ hắn.

 

Loading...