Vì Anh Không Xứng - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-10 15:32:48
Lượt xem: 127
3.
Tôi rời đi không nói một lời, khiến anh ta mất mặt với bạn bè mình, Diệp Ti Hoài rất tức giận.
Anh ta nhắn tin cho tôi:
"Người dự tiệc lần này đều là bạn của anh, em bỏ đi không nói câu gì như thế, anh biết giải thích sao với họ chứ?? Quên đi, em tự mình bình tĩnh lại đi, mấy ngày này anh không về đâu."
Tôi đọc tin nhắn trên màn hình, cảm thấy có chút nực cười.
Diệp Ti Hoài trước kia, nếu nhìn thấy tôi rời đi đột ngột như vậy, chắc chắn sẽ rất lo lắng.
Anh sẽ lo tôi gặp phải tình huống khẩn cấp hay có vấn đề gì đó, rồi sẽ ở bên dỗ dành tôi cho đến khi tôi bình thường trở lại.
Nhưng phản ứng đầu tiên của anh bây giờ lại là tức giận nói tôi làm anh ta mất mặt rồi.
Tôi không thể nói rõ cảm giác trong lòng là gì, chỉ cảm thấy rất đau đớn.
Tựa như có một tảng đá khổng lồ chèn lên ngực, khiến tôi khó thở muốn chết.
Điện thoại tôi lại đột nhiên vang lên tiếng thông báo liên tục.
Tôi và Diệp Ti Hoài đều có thích dùng weibo cập nhật tin tức.
Chúng tôi thích chia sẻ chuyện thường ngày, dù người xem rất ít, nhưng cũng là một cách thể hiện tình cảm trong âm thầm.
Ví dụ như lúc này, Diệp Ti Hoài vừa cập nhật bài đăng mới lên weibo.
Tôi không thể kiểm soát được chính mình, vừa tự giễu vừa mở bài đăng đó ra.
Là ảnh chụp anh ta và nhóm bạn của mình đang vui chơi bên bãi biển, bọn họ đều nở nụ cười rất hạnh phúc.
Diệp Ti Hoài ôm lấy một cô gái xa lạ, một tay giơ chai rượu lên cao, ánh mắt vô cùng thoải mái, không hề, hoàn toàn không hề có dáng vẻ gì là lo lắng cho tôi.
Anh ta, đang rất vui.
Lúc này, cảm xúc của tôi và anh ta, có lẽ là đang ở hai cực đối lập nhau.
4.
Diệp Ti Hoài muốn phát tiết hết thảy cảm xúc ra bên ngoài.
Năm năm qua, anh ta đã phải chịu không biết bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ và nhạo báng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vi-anh-khong-xung/chuong-4.html.]
Giờ anh ta đã phục hồi rồi, anh ta nóng lòng không thể thông báo cho cả thế giới biết anh ta đã phục hồi rồi.
Hơn nửa tháng liền, Diệp Ti Hoài liên tục tham gia đủ loại tiệc tùng.
Weibo cập nhật đều đặn mỗi ngày.
Trên bãi biển, trong phòng riêng, hay ở các buổi tiệc tối lớn bé nhỏ to, chỗ nào cũng xuất hiện hình bóng của anh ta.
Tôi cứ như muốn tự hành hạ bản thân, mở ảnh ra, phóng to, nhìn cho thật kĩ, rồi lại thoát ra.
Tôi cố gắng dùng cách này, lặp đi lặp lại nhiều lần, tra tấn trái tim vẫn còn yêu Diệp Tư Hoài, chờ khi đã tích đủ thất vọng, sẽ có thể ra đi một cách thật thoải mái.
Sống chung 5 năm, tôi cũng hiểu khá rõ bạn bè xung quanh anh.
Những người trước kia chưa từng gặp mặt, trong khoảng thời gian ở bên nhau của chúng tôi, cũng trở thành một minh chứng để chứng minh sự thấu hiểu của chúng tôi đối với đối phương.
Chỉ cần dựa vào mô tả, tôi cũng có thể nhận ra họ từ ngay lần đầu gặp.
Vì vậy khi tôi liên tục nhìn thấy cô gái mà Diệp Ti Hoài chưa từng nhắc đến trong ảnh.
Tôi đột nhiên nhận ra, chúng ta thực sự đang ngày càng cách xa nhau ra.
Đúng lúc tôi ngồi trên ghế sô pha thất thần, Trầm Mặc bỗng gọi video tới cho tôi.
"Nguyễn Nguyễn, mốt có buổi dạ hội, ba bắt tớ phải tham gia, nhưng tôi không muốn tìm đàn ông bắt cặp, cậu đi cùng tớ nhé?"
Trầm Mặc là bạn thân của tôi.
Gia cảnh giàu có, không mắc bệnh công chúa, lúc muốn cười sẽ cười rất to, là một cô gái vô cùng tươi sáng.
Lần đầu tôi và cô ấy gặp nhau cũng là ở bệnh viện.
Khoảng tời gian tôi mới mất tiếng, có nhiều việc rất không thuận tiện.
Tôi muốn gọi y tá đến, nhưng trong bệnh viện ai cũng bận bịu qua lại, tôi lại không nói được, chỉ có thể lo lắng ngồi đó.
Trầm Nặc lúc ấy tình cờ đi ngang qua, cô ấy giúp tôi giải quyết vấn đề của mình, chúng tôi trở thành bạn của nhau, bạn bè tốt thực sự.
Cô ấy thậm chí, vì tôi mà tự mình học thủ ngữ.
Nhìn dáng vẻ lúc cô ấy bắt chước với động tác trên video, có chút vụng về, nhưng lại khiến tôi ấm lòng không thôi.
Tôi vốn không muốn ra ngoài, nhưng nhìn ánh mắt tha thiết của cô ấy, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Nhưng tôi không ngờ, mình lại gặp Diệp Ti Hoài ở buổi tiệc.