Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-07-27 11:44:35
Lượt xem: 414
Chương 210. -
Các phóng viên nhanh chóng vây quanh, muốn chụp được ảnh của Hàn Gia Lâm và Diệp Thi Văn.
Nhưng kính của Cayenne chỉ nhìn được một mặt, bên trong xe tối đen và không thể nhìn thấy gì.
Cayenne cuối cùng dừng lại ở cửa của biệt thự, không đi vào.
Ở hàng ghế sau xe, Hàn Gia Lâm vẫn bảo vệ Diệp Thi Văn, phát hiện xe dừng trước cửa nhà, nhíu mày.
"Chú Đức, sao chú không lái xe vào?"
Hàn Gia Lâm nhìn lướt qua phóng viên bên ngoài:
"Sao không gọi bảo vệ ngăn cản những người này lại?"
Tài xế Đức hơi lo lắng:
"Cậu chủ, lão phu nhân bảo tôi dừng xe trước cửa..."
Bên ngoài, mấy vệ sĩ tạo thành bức tường người, ngăn phóng viên và paparazzi ở bên ngoài.
Chú Đức cầm ô, bảo vệ Hàn Gia Lâm và Diệp Thi Văn xuống xe.
Xuyên qua cửa sắt, Hàn Gia Lâm nhìn thấy Lư Thư Nhã và bà cụ Hàn đứng ở trong sân.
Bà cụ Hàn đã hơn tám mươi tuổi, mái tóc bạc trắng, mượt như tơ lụa.
Bà mặc sườn xám của Trung Quốc, được cắt may rất đẹp. Bà đứng trong sân, thẳng lưng, rất có khí chất.
"Bà nội..." Giọng nói Hàn Gia Lâm hơi khàn:
"Vì sao bà không cho chúng cháu đi vào?"
Không phải bà nội là người chiều anh ta nhất sao? Làm sao nỡ nhốt anh ta ở ngoài cửa?
Ngoài trời vẫn mưa to, màn mưa như chuỗi hạt rơi xuống theo chiếc ô che trên đầu bà cụ Hàn.
Bà cụ Hàn ngước mắt lên nhìn Diệp Thi Văn trong lòng Hàn Gia Lâm.
Đôi mắt như giếng cổ không gợn sóng, nhưng khi nhìn Diệp Thi Văn, cô ta bỗng cảm thấy cả người lạnh run.
"Gia Lâm, cháu có thể vào nhà."
Bà cụ Hàn nói: "Nhưng cô ta không được."
DTV
"Bà nội!".
Hàn Gia Lâm không đồng ý:
"Văn Văn đang mang cốt nhục của nhà họ Hàn chúng ta a!"
"Cốt nhục của nhà họ Hàn?"
Bà cụ Hàn cười chế giễu, giọng nói của bà hơi khàn nhưng có sự uy nghiêm của người đứng đầu một gia đình.
Bà phất tay, rất nhanh, một người hầu dẫn Mạnh Hân đi vào trong sân.
Bà cụ Hàn chỉ vào bụng Mạnh Hân:
"Ý cháu nói cốt nhục là đây sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-210.html.]
Diệp Thi Văn thấy thế, ngay lập tức trợn tròn mắt, vai run lên.
Cô ta đã giấu Mạnh Hân rất kỹ, sao bà cụ Hàn lại phát hiện được?
Chẳng lẽ... bởi vì lần trước bị lộ sao?
Hàn Gia Lâm giật mình khi nhìn thấy Mạnh Hân.
Dù anh ta tin tưởng Diệp Thi Văn, nhưng khi nhìn thấy miếng silicone dưới váy Diệp Thi Văn trong buổi đấu giá, anh ta biết Diệp Thi Văn đã lừa gạt mình về chuyện mang thai.
Anh ta không thể chấp nhận điều đó.
Văn Văn ngây thơ nhất, làm sao có thể lừa dối anh ta?
Anh ta chỉ có thể ép bản thân không nên nghĩ về nó.
Cho đến khi nhìn thấy Mạnh Hân.
Cảm giác bị lừa lại trỗi dậy.
Trong nháy mắt, Hàn Gia Lâm cảm thấy Diệp Thi Văn khác xa với cô gái váy đỏ đã từng cứu mình nhiều năm trước.
Hàn Gia Lâm cúi đầu, không nói gì.
Bà cụ Hàn chỉ vào Mạnh Hân, tiếp tục nói:
“Diệp Thi Văn, nếu cô thật sự mang thai, cho dù quan hệ giữa cô và ba cô bị lộ, nhà họ Hàn cũng không làm gì được cô.”
"Nhưng cô lại thuê người mang thai hộ.
Điều này cũng tiện cho chúng tôi!
Nhà họ Hàn sẽ chăm sóc cho đứa nhỏ này, còn cô muốn đi đâu thì đi, nhà họ Hàn sẽ không chấp nhận cô!"
Diệp Thi Văn luống cuống, lạc giọng nói:
"Nhưng đó là con của tôi! Sao bà có thể làm như vậy!"
Lư Thư Nhã hừ lạnh:
“Đứa nhỏ này có thể là m.á.u mủ nhà họ Hàn, đương nhiên chúng ta phải nuôi nấng nó. Nhưng cô chỉ là con gái của một tiểu tam, cả người đều là m.á.u bẩn, cô còn muốn dựa vào đứa nhỏ để gả vào nhà họ Hàn, nằm mơ!"
Diệp Thi Văn nhíu mày, vẻ mặt bất lực.
Cô ta chỉ có thể sử dụng cách làm quen thuộc của mình, túm ống tay áo Hàn Gia Lâm, đáng thương nhìn anh ta.
"Gia Lâm..."
Hàn Gia Lâm thích cô ta, chắc chắn sẽ bảo vệ cô ta! Chắc chắn sẽ đứng về phía cô ta!
Hàn Gia Lâm vẫn đắm chìm trong cảm giác bị lừa dối.
Anh ta biết cô gái mình yêu đang bị sỉ nhục, bị tấn công bốn phía, vô cùng oan ức.
Nhưng anh ta không thể bỏ qua sự lừa dối trước đây.
Hàn Gia Lâm chỉ yêu đương, nhưng không ngốc.
Diệp Thi Văn bôi đen Hạ Trừng Trừng, còn có thân phận thật sự của Diệp Thi Văn... Anh ta cũng phát hiện ra.
Chỉ có một thứ gọi là "tình yêu", làm cho anh ta tin tưởng Diệp Thi Văn hết lần này đến lần khác.
Có đôi khi, trong đêm khuya yên tĩnh Hàn Gia Lâm đều suy nghĩ điều này là sai, anh ta không nên dung túng cho Diệp Thi Văn.