Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vương Gia Si Tình, Tinh Thông Trà Nghệ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-24 22:48:25
Lượt xem: 4,931

Chết trong vòng tay của Tuyên Vương, ta không ngờ mình còn có thể sống lại một đời nữa.

Lại sống lại vào đúng ngày yến hội mùa xuân ấy.

Nghĩ đến ngày này, ta liền tức giận.

Hoàng đế không hiểu nghĩ gì, muốn ban hôn thì cứ ban hôn, lại còn phải bày ra trò hề.

Nói rằng thơ ta làm kinh diễm thế gian, tài năng này chỉ xứng đáng làm con dâu thiên tử.

Phẩy tay một cái, ta liền trở thành Tuyên Vương phi.

Khiến người khác tưởng rằng ta thật sự vì làm thơ hay mà được Hoàng thượng chọn lựa.

Chỉ mình ta biết khổ mà không thể nói ra.

Nào phải vì ta làm thơ hay.

Rõ ràng là Hoàng đế thèm thuồng gia thế của ta, muốn có một chiếc kim bài miễn tử cho nhi tử mình.

Không may, ta chính là chiếc kim bài miễn tử đó.

Thánh chỉ này của ngài, làm hại ta quá thảm.

Người đời đồn rằng Tuyên Vương từ nhỏ yếu ớt nhiều bệnh, để cứu mạng hắn, khi vừa tròn tuổi đã bị đưa tới Hoàng Giác Tự tu hành, đến khi trưởng thành mới trở về kinh thành.

Trở về kinh thành, Tuyên Vương một lòng hướng Phật, không màng trần tục.

Mang ý niệm phu thê tôn kính như tân, ta vui vẻ tiếp nhận thánh chỉ mà gả đi.

Đêm tân hôn, vị Tuyên Vương ngoài kia không màng thế tục, thanh tâm quả dục gọi nước suốt đêm.

Ta bị hắn xoay qua xoay lại như cái bánh nướng, đến khi gà gáy mới có thể chợp mắt.

Ngày hôm sau vào cung vấn an, ta ngáp dài ngáp ngắn.

Hoàng hậu nhíu mày, chuẩn bị cho ta một xe thuốc bổ.

Ban đầu ta còn tự an ủi, nam nhân mà, lần đầu ăn mặn, mới mẻ vài ngày cũng không sao.

Ai ngờ Tuyên Vương như một con trâu, không biết dừng lại.

Chưa đầy một tháng, ta bị hắn làm cho gầy mòn, tinh thần sa sút.

Không còn cách nào khác, ta đề nghị chọn thêm trắc phi, để vài tỷ muội cùng chia sẻ nỗi khổ với ta.

Mặt Tuyên Vương đang cười liền tối sầm, đen mặt từ chối:

"Nào có chuyện vừa cưới Vương phi một tháng đã nạp thiếp, không được."

Ta nhịn.

Ba tháng sau, ta không thể nhịn nổi nữa, lại đề nghị.

Mặt Tuyên Vương đen kịt:

Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii

"Vương phi gan to thật, dám đẩy bổn vương cho người khác!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vuong-gia-si-tinh-tinh-thong-tra-nghe/chuong-1.html.]

Nói xong, hắn nắm lấy cằm ta, hôn loạn trên môi ta, một đêm tình tứ.

Một năm sau, bụng ta không có động tĩnh gì, Hoàng hậu nương nương bắt đầu giục sinh con.

Tuyên Vương biết được, giận dữ vào cung một chuyến.

Trở về mang theo một xe thuốc bổ dương.

Vừa vào phủ, ngài liền lẻn vào bếp, vừa nấu canh vừa cười gian:

"Nhân sinh khổ đoản, kịp thời hưởng lạc."

Đêm đó, ta lại một lần nữa bị buộc thức trắng.

Thật sự, ta ghét tất cả các loại canh bổ, tất cả!

Ba năm sau, bụng ta vẫn không có động tĩnh.

Lần này Hoàng hậu nương nương không thúc giục nữa.

Nhân lúc Tuyên Vương bị Hoàng thượng phái ra ngoài kinh làm việc, bà trực tiếp sai mama dẫn theo hai cô nương như hoa như ngọc tới.

Bà biết tính khí nhi tử mình, định bụng hành động trước báo sau.

Ta ở Vương phủ không có việc gì làm, bèn tìm hai cô nương kia trò chuyện.

Nói chuyện lâu ngày, chúng ta thật sự trở thành tỷ muội tốt.

Rảnh rỗi ta còn chia sẻ cho hai nàng cả đống "tranh tránh lửa" mà Tuyên Vương thu thập trong mấy năm qua.

(tranh tránh lửa= tranh séccc)

Hai cô nương chưa từng trải qua sự đời, xem đến mặt đỏ tai hồng, thẹn thùng không thôi.

Tuyên Vương sau khi hoàn thành công vụ trở về phủ, lớn tiếng gọi:

"Vương phi, ta lại tìm được không ít tranh tránh lửa, tối nay chúng ta cùng xem..."

Lời còn chưa dứt, hắn đã thấy ta và hai cô nương xinh đẹp đang chơi bài.

Hai người thấy Vương gia về, vội vàng quỳ xuống thỉnh an.

Đứng ngoài cửa, Tuyên Vương lùi lại ba bước, bịt mũi bảo thị vệ phía sau khiêng hai cô nương ra khỏi phủ.

Đợi người đi rồi, ngài đưa cho ta một biểu cảm u oán, lại ném toàn bộ "tranh tránh lửa" trong tay cho ta, giận dữ rời phủ.

Không biết hắn đã nói với Hoàng hậu nương nương thế nào.

Sau lần đó, Hoàng hậu nương nương không còn can thiệp chuyện Vương phủ, chuyện con cái cũng không nhắc tới nữa.

Không ai biết ta mong Hoàng hậu nương nương có thể kiên quyết hơn bao nhiêu.

Có thể có vài tỷ muội cùng ta chia sẻ sức trâu của Tuyên Vương.

Nhưng Hoàng hậu nương nương không làm được.

 

Loading...